Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo
Có thể thay quan, không thay được Nhân Dân
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!.
Thay tên nước, không thể thay Tổ Quốc
Nhưng sự thật khó tin mà có thật
Không thể thay quan dù quan đã thành sâu!.
Quan thành dòi đục khoét cả đất đai
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô
Vòi bạch tuộc đã ăn dần biển đảo
Đêm nằm mơ thấy biển Đông hộc máu
Những oan hồn xô dạt tận Thủ Đô
Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi
Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
Ôi những ông quan không Dân trên chót vót đỉnh trời
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu?…
Có nhận ra tôi đang kêu gào dưới đáy
Cả một tỷ tôi sao ông không nhìn thấy?
Vì tôi vẫn là người mà ông đã là sâu?…
10.2012
LỜI CỦA MỘT NHÂN DÂN
Nhà văn Nguyễn Quang Vinh. |
Nhân dân là mạ tôi
Tuổi 83, trước khi đi vào cát
Mạ chỉ biết một chữ tên mạ thôi
Sợ máy bay, ngồi hầm suốt thời kỳ chiến sự
Nhưng sẵn lòng dâng cho Tổ Quốc 4 đứa con ra trận
Tóc bạc trắng, chân yếu, mắt mờ, khát khao ngày giải phóng.
Nhân dân
Cày sâu cuốc bẩm
Rét buốt vẫn cắm tay xuống bùn gây mầm hạt lúa
Mái tóc nhân dân vương mùi rơm rạ
Bàn chân nhân dân giẫm trên phân bò, bùn, rác
Cho đất nước bội thu
Cho đất nước hiện đại
Cho đất nước thái bình
Tóc bạc trắng, chân yếu, mắt mờ, khát khao ngày giải phóng.
Nhân dân
Cày sâu cuốc bẩm
Rét buốt vẫn cắm tay xuống bùn gây mầm hạt lúa
Mái tóc nhân dân vương mùi rơm rạ
Bàn chân nhân dân giẫm trên phân bò, bùn, rác
Cho đất nước bội thu
Cho đất nước hiện đại
Cho đất nước thái bình
Đôi mắt nhân dân hiền từ như hạt lúa
Tiếng cười nhân dân vô tư như tiếng nước chảy vào bờ ruộng, bờ ao
Tấm lòng nhân dân như sen cửa phật, biết chở che và biết bao dung
Nhân dân không quên mặt ai
Chỉ có những kẻ tiểu nhân, bội ước thường quên mặt nhân dân
Nhân dân xây thành đắp lũy
Nhân dân thế chấp cuộc đời mình cho cháu con một chữ Việt Nam.
Tiếng cười nhân dân vô tư như tiếng nước chảy vào bờ ruộng, bờ ao
Tấm lòng nhân dân như sen cửa phật, biết chở che và biết bao dung
Nhân dân không quên mặt ai
Chỉ có những kẻ tiểu nhân, bội ước thường quên mặt nhân dân
Nhân dân xây thành đắp lũy
Nhân dân thế chấp cuộc đời mình cho cháu con một chữ Việt Nam.
*
Tôi, một nhân dân
Bạn,một nhân dân
Em, một nhân dân
Nước mắt nhân dân mặn như giọt mồ hôi
Bàn tay nhân dân chai cứng cầm cày cuốc
Ai biết nhớ mùi phân bò vương trên đường làng
Ai biết nhớ mùi rơm rạ cháy mùa thu hoạch
Ai biết nhớ bà mẹ còng lưng ngóng đợi con ngày thắng trận
Ai nhớ củ khoai nhân dân trao vào ngày đói giữa rừng sâu
Như thế dù là vai trò trưởng thôn hay Chủ tịch
Nhân dân thân thương gần gũi
Nhân dân thân thương che chở
Nhân dân thân thương ủng hộ
*
Những năm qua nước mắt nhân dân rơi nhiều nơi
Rơi trên ruộng lúa nương khoai
Rơi chốn công đường
Rơi trên nền nhà, mồ mả
Nhân dân không oán thán
Nhưng buồn
Nỗi buồn nhân dân có thể làm trời cũng phải khóc
Ai không biết nhân dân buồn
Ai không biết nhân dân khóc
Ai không biết nhân dân nổi giận
Làm người không đáng, đáng gì làm quan
Đừng leo lẻo hứa
Đừng reo réo ngụy biện
Đừng xoen xoét giãi bày
Xấu tốt, cao thấp, đắt rẻ, u minh nhân dân đều biết
Nhân dân là cội rễ
Đừng làm bật gốc
Hãy vun vén cuộc sống cho nhân dân
Hãy quý trọng từng sợi rơm nhánh rạ
Hãy tôn trọng cả những bãi phân bò khô nơi ruộng lúa
Nhân dân là cha mẹ
Bất hiếu với cha mẹ há dám mặt làm người
Hãy vạch lá bắt sâu
Giữ cho cánh đồng nhân dân tươi tốt
*
Một nhân dân gửi tâm sự đáy lòng này
Đến nhiều nhân dân khác
Tôi, một nhân dân
Bạn,một nhân dân
Em, một nhân dân
Nước mắt nhân dân mặn như giọt mồ hôi
Bàn tay nhân dân chai cứng cầm cày cuốc
Ai biết nhớ mùi phân bò vương trên đường làng
Ai biết nhớ mùi rơm rạ cháy mùa thu hoạch
Ai biết nhớ bà mẹ còng lưng ngóng đợi con ngày thắng trận
Ai nhớ củ khoai nhân dân trao vào ngày đói giữa rừng sâu
Như thế dù là vai trò trưởng thôn hay Chủ tịch
Nhân dân thân thương gần gũi
Nhân dân thân thương che chở
Nhân dân thân thương ủng hộ
*
Những năm qua nước mắt nhân dân rơi nhiều nơi
Rơi trên ruộng lúa nương khoai
Rơi chốn công đường
Rơi trên nền nhà, mồ mả
Nhân dân không oán thán
Nhưng buồn
Nỗi buồn nhân dân có thể làm trời cũng phải khóc
Ai không biết nhân dân buồn
Ai không biết nhân dân khóc
Ai không biết nhân dân nổi giận
Làm người không đáng, đáng gì làm quan
Đừng leo lẻo hứa
Đừng reo réo ngụy biện
Đừng xoen xoét giãi bày
Xấu tốt, cao thấp, đắt rẻ, u minh nhân dân đều biết
Nhân dân là cội rễ
Đừng làm bật gốc
Hãy vun vén cuộc sống cho nhân dân
Hãy quý trọng từng sợi rơm nhánh rạ
Hãy tôn trọng cả những bãi phân bò khô nơi ruộng lúa
Nhân dân là cha mẹ
Bất hiếu với cha mẹ há dám mặt làm người
Hãy vạch lá bắt sâu
Giữ cho cánh đồng nhân dân tươi tốt
*
Một nhân dân gửi tâm sự đáy lòng này
Đến nhiều nhân dân khác
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét