Translate

Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

VỀ ĐI CON !

 Nguyễn Khắc An

Cố lên con, sắp đến quê rồi.
Ôm thật chặt để bố đi con nhé.
Chỉ hơn ngàn cây số nữa thôi…
… qua cầu là đất mẹ
Nếu xe máy không hư, 3 ngày nữa về nhà…
*
Cố nghe con,
cố
để vượt qua
Ừ, đói bụng, biết rồi, đừng khóc nữa
bố hứa, về nhà cho uống sữa
ngủ đi con…
sắp đến quê rồi…
*
Cho bố ngàn lần xin lỗi nhé con ơi
Đường xa lắm nếu không may phải gió
Bố xin lỗi
nếu
đêm nay xăng cạn…
Và cơn mưa ập đến bất ngờ…
*
Bố xin lỗi con nếu chẳng có ai chờ
Hay ai đó nhìn chúng ta… quay mặt.
Thì cứ ôm bố như hôm nay…
con ơi thật chặt
Đừng tủi nghe con, tồi tệ nhất qua rồi.
*
Bố chỉ còn
nơi
duy nhất đó thôi.
Hoạn nạn không về quê thì biết đi đâu nữa?
Mạnh mẽ lên con bởi mỗi sau cánh cửa
Khép mở tùy tâm trắc ẩn lòng người
*
Cố lên con, sắp đến quê rồi.
.
Đáng vinh danh Ghinet. Một kỷ lục....BUỒN ! .
> https://nld.com.vn/thoi-su/be-trai-9-ngay-tuoi-cung-cha-me-vuot-hang-ngan-km-tu-binh-duong-ve-nghe-an-bang-xe-may-20210731115336026.htm?fbclid=IwAR2ujHzPd_iAW5-praY6r5ji4geNanbCPIj63nvcSRmgdIJujg44T8-8E5U

TÔI HỎI. 3 ?

....Quá nửa đời người phiêu bạt. Con lại trở về úp mặt vào.... sông quê ! Chẳng lẻ không là.... Việt kiều.
Đớn đau li loạn. Nhiễu điều phủ đâu ???


MỘT CUỘC THÁO CHẠY- VỀ QUÊ- KHỔNG LỒ, ĐAU ĐỚN VÀ CAY ĐẮNG 

NÓNG RỰC TRÊN MẠNG XÃ HỘI là những thông tin liên quan đến việc VỀ QUÊ tự phát của người lao động từ vùng có dịch.
Một cuộc tháo chạy khổng lồ, đau đớn và cay đắng.
Một cuộc tháo chạy vượt ra ngoài công văn chỉ thị.
Người mẹ trẻ bồng đứa con mơi sinh được 10 ngày tuổi cùng chông vượt 1500 kM hồi hương..
Không bàn nhiều tới việc sai sai đúng đúng, nên nên, không không, muộn rồi, rất muộn đế lý lẽ, để cự cãi, để tranh luận. Vấn đề là hiện nay, ngay lúc này, ngay bây giờ hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn, cộng lại hàng triệu người lao động, hàng triệu CÔNG DÂN VIỆT, từ đứa bé mới sinh 10 ngày tuổi đến đủ thành phần lao động chạy từ thành phố Sài Gòn và các tỉnh lân cận ra miền Trung, miền Bắc, chung lại là VỀ QUÊ.
Có 3 nhóm VỀ: Một là không thể ở lại, không còn đường sống để ở lại, không bấu víu vào đâu để ở lại, VỀ. Hai là nhìn thấy trước một "tương lai" khốn khổ vì mất việc, vì nợ nần, vì những đồng tiền tích lũy cuối cùng đã hết, không về sớm, không thoát ngay, bế tắc và nguy hiểm cho gia đình mình, cá nhân mình, VỀ. Ba là lo sợ dịch dã đang bùng phát và đe dọa cá nhân, gia đình mình, về ngay còn kịp dù vẫn có thể bám trụ theo cách riêng, nhưng động cơ về bị đun nóng bởi tình hình, bởi sự lôi cuốn của bạn bè, của đồng hương, bởi sự thúc bách giằng xé của chính người trong gia đình, VỀ.
Tại các chốt kiểm soát DỊCH: Thực hiện giãn cách xã hội CT 16 tức cấm người ra đường, cấm tụ tập nên buộc phải chặn người, chặn từng đoàn xe VỀ, buộc quay đầu. Không làm không được, làm nghiêm thì xảy ra ùn ứ hàng trăm hàng ngàn người ở điểm chốt, ai giải thoát? Không ai dám? Vòng vo, bế tắc, bất lực với nhau.
Lại xảy ra tình hình, một số địa phương từ chỗ " giang tay" " Sẵn sàng đón bà con"..giờ quá tải cách ly thì đột ngột dừng đón, tiến thoái lưỡng nan, quay xe không được mà về quê thì cấm cản, bế tắc. Địa phương dừng có lý của địa phương. Đoàn người lỡ đã vượt cả trăm, cả ngàn xe máy cũng không thể quay đầu lại. Bế tắc.
Chỉ còn lại NGHĨA ĐỒNG BÀO, ứa nước mắt vì tình cảm đồng bào giúp nhau, tự trái tim, tự tình yêu, dọc suốt chặng đường ngàn cây số, ở đâu cũng có những tổ chức, cá nhân hảo tâm hỗ trợ NGƯỜI VỀ.
Tình hình đó, không thể cứ buông, cứ thả, cứ nhìn, LÀM SAO?
1. CHÍNH PHỦ: NGƯỜI VỀ đã trở thành vấn đề của Quốc gia, không còn là chuyện như Thủ tướng nói " Các địa phương tùy vào khả năng đón bà con về..". Đón rồi dừng. Cho rồi cấm. Tự phát hay có tổ chức thì bản chất cũng là VỀ. Vì vậy, lập tức Chính phủ phải có một cuộc họp trực tuyến NGƯỜI VỀ, có các địa phương quê hương và các địa phương NGƯỜI VỀ làm việc, bàn cho ra giải pháp, cụ thể:
Nếu ở lại, mỗi lao động được cấp nhiêu tiền 1 tháng để ở lại ( tính theo đầu người gia đình, đủ cho họ căn cơ sống). Xử lý nợ tiền nhà, điện nếu có với những hộ khó khăn. Nguồn này lấy ở đâu và phải cấp ngay, ai đăng ký ở lại nhận tiền luôn trước mắt cho 3 tháng.
Đây không chỉ là trợ cấp nhân đạo, cao hơn, là cách để giữ lại lao động để khi giảm dịch là chủ động lao động. Nguồn trợ cấp nhân đạo này từ Chính phủ, từ địa phương quê hương và từ chính địa phương người lao động đang cư trú, cùng với sự đóng góp từ thiện, nhưng tôi muốn nhắc lại, ai đăng ký ở lại thì được nhận tiền ngay + hỗ trợ tiền trọ, điện nước. Với NGƯỜI VỀ, cũng phải có giải pháp, tổ chức xe cộ, tàu hỏa, cơ sở cách ly và việc này phải có sự thống nhất từ chính phủ, đặc biệt là ngân sách trung ương, ngân sách từ đia phương đi, địa phương nhận, không thể khoán trắng cho nhau được.
2. Chắc chắn các địa phương quê hương và địa phương có người lao động cư trú đều nắm được con em mình, rồi Hội đồng hương huyện xã, phải nắm chắc số lao động, điện thoại để nhanh chóng thông tin cho bà con, nơi nào về được, nơi nào dừng, nơi nào cấm, không thả nổi con em mình để bế tắc vạ vật trên đường như thế. Rất khổ.
3. Để cứu nhau, thương nhau, trách nhiệm, tất cả NGƯỜI VỀ dù bất cứ lý do gì cũng phải cách ly ngay, đừng biến mình thành "phương tiện" vận chuyển dịch thì vô cùng đau đớn và khủng khiếp, vì người về mang F0 về đã xảy ra liên tục rồi. Một ý thức kém, một sự trốn tránh, đối phó là có thể mang tai họa cho chính gia đình, bà con, làng xóm quê hương mình.
Mong ước bà con Ở LẠI chờ thời cơ làm việc được sống ổn trong sự TRỢ CẤP NHÂN ĐẠO.
Mong ước bà con VỀ an toàn cho chính mình, cho quê hương, an toàn trên các phương tiện của nhà nước, an toàn và nghiêm túc phòng dịch...
May mắn, sáng nay trong chương trình Theo dòng thời sự của VOV1 tôi đã nói được cơ bản những ý trên vào sóng của Đài Tiếng nói Việt Nam. Fb Nguyễn Quang Vinh. Quê hương ....còn là chùm khế ngọt !?.... PR. - https://tuoitre.vn/kho-du-duong-quang-ngai-dung-tiep-nhan-nguoi-dan-tu-vung-co-dich-ve-tu-ngay-1-8-2021072919300491.htm -  https://tuoitre.vn/hue-tam-dung-ke-hoach-don-nguoi-dan-tu...

Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2021

TÔI HỎI.2 ?

Về không được - Ở không xong Nằm ôm đài tượng lanh long lệ trào !

.
-Thứ người dân đang cần ở chính quyền trước diễn biến phức tạp của dịch hiện nay là "KHÓ LÓ KHÔN" chứ không phải "KHÓ BÓ KHÔN"!
Thật.

TÔI HỎI...?

...
Có khi nào trong trái tim của đá Thấy cảnh này thoáng chút xót xa không ???

TÔI HỎI.
Họ bảo nhân dân tôi khao khát tượng đài
Dưới chân những tượng đài quạnh quẽ
Có ai tìm được một bóng nhân dân?

Nhân dân đâu rồi? Thành phố hoang vu vắng lạnh đến rợn người
Nhân dân tôi kia
Người đàn ông nhịn đói đã hai ngày, run run nhận hộp cơm ấm tình đồng bào từ bàn tay lạnh giá em tôi dầm mưa làm từ thiện
Nhân dân tôi kia
Đùm vội chút tư trang, con cái níu vợ chồng, chiếc xe máy cũ băng qua nắng hạ
Hòa mồ hôi vào con sông tha hương chảy ngược về phương Bắc
Bóng quê nhà vời vợi, bánh xe quay bạc trắng nỗi nhục nhằn.

Màn trời, chiếu đất dặm đường hồi hương

Tôi lại hỏi những tượng đài xám lạnh
Những tượng đài trăm, ngàn tỷ
Những tượng đài sừng sững mọc lên để gánh nợ gánh nần
Có khi nào trong trái tim của đá
Thấy cảnh này thoáng chút xót xa không?
...
Và tôi mơ
Những linh hồn tổ tiên ông bà từ bốn ngàn năm trước
Kết thành mây ấm trên cao
Che cho dân tôi mát những nẻo đường về... nguon:Fb https://www.facebook.com/Dongsgn , PR. https://danviet.vn/hoi-huong-cay-dang-20210730171029772.htm?fbclid=IwAR2qrDxFxphRlizGQOLdzwBpQfdeJBDl3c-ple3zwZU6wsulZzfzhYkTbgU

 

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2021

Xin đừng ...Xa nhe !

 Náng gió xe xe Thành phó im re Không tiếng còi xe Xập xình khua gõ Khẩu trang kín mặt Trong đóng. Ngoài che ... Xin đừng ...Xa nhe ! . . Nhatrang mùa dãn cách lần 4. Năm thứ 2


ĐÃ BAO LÂU RỒI KHÔNG ÔM NHAU NGỦ ?
Sưu tầm
Sáng nay chồng mình đi làm muộn hơn mọi ngày. Lão vòng tay qua đầu mình rồi ôm trọn vợ vào lòng. Mình thức giấc cáu kỉnh:
- Đi làm thì đi đi, em đang ngủ làm tỉnh cả giấc.
Lão nhìn mình cười cười rồi vẫn ôm như thế, lão kể lể bằng cái giọng trầm trầm nghe tâm trạng lắm:
***
- Hồi xưa ý, lúc đang yêu nhau, vợ hay nằm vào lòng anh, ôm anh như này mà ngủ này. Xong anh mà quên thả ra cái là vợ tỉnh giấc luôn, bắt ôm lại này
Mình vẫn còn ngái ngủ:
- Rồi sao nữa, tự dưng chồng kể ra làm gì?
- Xong rồi năm đầu cưới nhau, vợ có bầu nên chỉ nằm quay lưng lại anh để anh ôm đằng sau cho vợ dễ ngủ này
Lão vừa nói, vừa đẩy mình quay lưng lại, rồi thực hiện luôn cái ôm ấy.
Mình bắt đầu tỉnh ngủ và để ý đến tâm trạng trong giọng điệu của chồng. Hình như ảnh có điều gì muốn nói
- Xong rồi thế nào nữa chồng?
- Xong rồi năm tiếp theo là chồng như này này, thích cực
Nói rồi lão kéo tay mình dang rộng ra, lão gối lên vai mình, dụi dụi cái đầu:
- Vợ hồi ấy hay ôm chồng ngủ như này này
Mình im lặng, anh ý nói tiếp:
- Rồi năm tiếp theo là như này này
Lão gối đầu mình lên tay lão, vài giây rồi đẩy mình ra nói:
- Tránh ra đi, anh mệt lắm, mỏi tay lắm, yên cho anh ngủ
Lão mô tả lại từ hành động đến lời nói xong rồi quay sang nhìn mình cười:
- Đấy, anh xấu tính thế vợ nhở ?
Mình thấy lặng trong lòng:
- Còn giờ thì sao chồng?
Chồng mình đẩy mình quay lưng lại, anh ấy cũng nằm quay lưng lại phía lưng mình, rồi nói:
- Đợt này vợ chồng mình như này này. Vợ thấy khó chịu không?. Anh ôm vợ, vợ toàn đẩy anh ra, rồi vợ kêu: Có im đi cho em ngủ không. Xong rồi vợ nguẩy cái mông lại phía anh, anh thèm vào nên anh cũng quay lưng lại luôn ...
Mình chẳng đợi lão nói hết, quay lại, rúc vào cánh tay lão:
- Đi làm muộn tí nhá, cho em ôm 10 phút ...
Chồng mình cười âu yếm. Cảm giác yên bình đến lạ.
***
Tự dưng thấy lòng chông chênh. Có khi nào cuộc sống bộn bề cơm áo, đã khiến ta vô tâm với những cảm xúc yêu thương đơn giản ấy.
Ta hay trầm trồ ngưỡng mộ những cái nắm tay trong phim, ghen tị những quan tâm nhau của người dưng ...mà đâu biết những điều ấy tự mình có thể làm cho người mình yêu thương. Để rồi có lúc mất đi lại đổ lỗi cho đối phương bạc tình
Tình cảm luôn phải và cần sự vun đắp, nuôi dưỡng từ những cảm xúc giản dị nhất.
Đã bao lâu rồi hai người không cầm tay nhau?
Đã bao lâu rồi không ôm nhau ngủ?
Đã bao lâu rồi không nhìn sâu vào mắt nhau ...những điều mà ngày ấy đã khiến chúng ta ở bên nhau?
Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là cái mình đang có ở hiện tại. Đừng để đến lúc nhạt phai mới biết mình từng hờ hững.

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021

Sống bám cát! Chết thân vùi vào cát.

 - "Cộc cằn và cạn kiệt không chỉ có đất và nắng, còn có cả tâm hồn con người- ( LHN ).
Không có lời bình nào chua chát hơn !

... Sống bám cát. Chết lại vùi vào cát.
Cát bụi nào bay ...? Khiến mắt rưng cay....
Và....cũng buồn lắm thay. Không trực tiếp thì cũng gián tiếp chính chúng ta đã " bầu "... rồi góp cơm nuôi dưỡng lũ ngơm này !
Thật.!