Translate

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Vĩnh biệt người cắm cờ trên Dinh Độc lập

Đại tá Bùi Quang Thận đã qua đời đột ngột sáng ngày 24/6/2012 tại Thái Xuân, Thái Thụy, Thái Bình, khi mới tròn 64 tuổi. Tang lễ đã cử hành tại làng quê anh, theo đúng thủ tục của người dân quê.
Trước đây, anh cũng đã từng được đề nghị tuyên dương Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Nhưng theo Bùi Quang Thận, khi làm các thủ tục để xét thì địa phương không đồng ý, vì ông bố anh có biểu hiện mê tín dị đoan. Huyện đội cũng đã can thiệp nhưng vẫn không xong. Anh bảo: “Kể thì cũng hơi buồn. Nhưng mình sống được đến giờ cũng là may mắn lắm, nếu so với những đồng đội của mình còn nằm lại trong các cánh rừng lạnh lẽo mà đến bây giờ cũng vẫn chưa tìm được hài cốt”.
Đại tá Bùi Quang Thận


Năm 2000, Bùi Quang Thận về hưu. Anh cười hiền lành: “Mình xa vợ con biền biệt. Bây giờ mới có điều kiện giúp đỡ vợ con”. Bùi Quang Thận trở về với ruộng đồng. Anh lao động  cật lực như một lão nông. Gần đây, ngoài làm ruộng, anh còn thuê ao, nuôi tôm, thả cá. Rồi vợ chồng anh mở thêm cửa hàng bán gas ở quê. Nhà nào hết gas hay van gas hỏng là anh có mặt thay gas và bảo hành sửa chữa. Anh bảo, thay một van gas hỏng, cái lớn được 5000, cái nhỏ cũng 500 đồng đấy. “Toàn tiền tươi thóc thật cả!”.
Continue reading

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

" Bạo hành " mắm tôm !



Bạo hành tuổi thơ: Di chứng kéo dài


ắt sinh



Bạo hành “mắm tôm”

Baọ hành – Đạo đức suy đồi. Tráo trở. Tuyên truyền giáo dục, thuyết phục…Chỉ còn là nắm đấm, côn đồ... Sự suy đồi quyền lực là nguy hiểm nhất. Một con người suy đồi có thể gây hại một vài người, một vài lĩnh vực…Suy đồi quyền lực hiểm họa khôn lường
Hàng ngày, chúng ta đang khốn khổ vì vấn nạn xã hội suy đồi như trộm cướp, lừa đảo, giết người cướp của… mà đỉnh điểm là sự hôi của trước thanh thiên bạch nhật giữa tiếng kêu cứu tuyệt vọng của người bị nạn mà không một ai thèm đếm xỉa đến họ. Sống trong một xã hội như vậy thật kinh khủng.

AI ĐANG BẠO HÀNH AI? -kì 1


THỜI CỦA CÔN ĐỒ?



Tết này gia đình Anh về đâu ?.


 Những ngày của tháng 12 năm 2013, hình ảnh chuyến xe chở đồ đạc và số phận của chủ nhân đồ đạc là vợ chồng kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh ở Đà Nẵng khiến người ta liên tưởng đến những hình ảnh trong phim đen trắng cách đây  hơn 60 năm. Những thước phim kể về người Do Thái chạy trốn sự săn lùng của chủ nghĩa phát xít.
Sự khác nhau của 60 năm trước với lúc này là người bị săn đuổi không bị đưa vào lò thiêu.
Nhưng sự giống nhau thì vẫn thế. Một số phận như con thuyền không bến đậu, nó giống như người bị bệnh dịch hạch đến đâu cũng bị xua đuổi tàn nhẫn. Continue reading

Chính quyền không thể đánh dân rồi “hỗ trợ” bằng tiền
Từ chuyện bà bảo mẫuvà ông " Đại sứ", nỗi đau ...
Dương Tự Trọng đe dọa trả thù điều tra viên sau khi ra tù 

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Khi " Liệt sĩ " muốn tự tử !

người viết bài này và bà con Trầm Lộng lại đang day dứt, xôn xao bởi một chủ đề khác: Liệt sĩ trở về Lê Xuân Hào đã uất ức muốn mua xăng về tự tử vì “thủ tục làm người còn sống”, con gái ông cũng vì “vướng thủ tục” đó mà không thể đăng ký kết hôn, cháu đã chính thức… uống thuốc ngủ để chết.
Đỗ Doãn Hoàng
Ông Hào trong căn nhà rách nát cùng giấy tờ 30 năm tuổi Đảng của bố và bằng công nhận liệt sĩ của mình.
Ông Hào trong căn nhà rách nát cùng giấy tờ 30 năm tuổi Đảng của bố và bằng công nhận liệt sĩ của mình.
Ông Lê Xuân Hào, một cựu binh nhập ngũ tại thôn An Hòa (xã Trầm Lộng, huyện Ứng Hòa, nay thuộc thủ đô Hà Nội) từ 28 năm trước đi làm nhiệm vụ quốc tế bên nước bạn Campuchia. Năm 1992, đơn vị đã gửi giấy báo tử, bằng “Tổ quốc ghi công” để tri ân “liệt sĩ Lê Xuân Hào”. Nghĩa trang xã Trầm Lộng, chùa trong xã đều có tên “liệt sĩ” Hào, bàn thờ trong nhà cụ Lê Đức Mạnh (bố ông Hào) có “di ảnh” và bát nhang thờ người quá cố Lê Xuân Hào. Đùng một cái, sau hơn 27 năm được thờ cúng, Lê Xuân Hào đen đúa, rách rưới, ốm o, sầu tủi trở về, anh dắt theo 1 đứa con gái với cái tên “vọng cố hương” là Lê Thị Thùy Dương.