Không ai lên tiếng cả. Tức thật! ĐKM! Thế này thì tức thật! Đã thế, hắn chửi cái công trình đường sắt trên cao, khởi công từ cái thuở hắn chửa dậy thì, lún phún lông tơ. Giờ, hắn đã sang giai đoạn tiền mãn tinh, chim hai thứ tóc rồi mà cái công trình vẫn chưa đi vào hoạt động. Rồi hắn lại chửi tiên sư đứa nào làm mất cái bản đồ quy hoạch làng Thỷm Thu. Nhưng mà biết đứa nào đã làm mất? Có mà trời biết! Hắn không biết, cả cái làng Thỷm Thu này cũng không ai biết…
Rồi hắn ghé cái quán rượu đầu làng, giọng lè nhè, gọi một xị rượu A Chín Năm - là loại rượu được nấu từ gạo quê nguyên chất, uống vào rất phê và bốc, nên được bà con dân làng ưa chuộng. Thế nhưng mụ chủ quán rượu lắc đầu, bảo: “Rượu A Chín Năm khai tử rồi, chỉ có rượu E Năm thôi, uống thì uống, không uống thì biến”.
“Ôi cái đệt!” - Chí Phèo nghĩ thầm - “Cái rượu E Năm ấy nấu toàn bằng sắn pha với cồn, uống như nhồn”. Hắn đã uống thử một lần, uống xong người cứ lịm đi, ỉu xìu, nấc cụt liên tục, chả còn chút sức lực. Tuy là giá có rẻ hơn tí xíu thật, nhưng nếu một xị rượu A Chín Năm hắn uống từ sáng đến nửa đêm vẫn phê, thì cái rượu E Năm, cũng một xị từ sáng, mà đến xế chiều đã thấy trong người chả còn tí hơi rượu nào. Đã vậy còn nghe đồn cái rượu sắn cồn ấy uống lâu rất hại người: nam dễ bị hại thận, xuất tinh sớm, liệt dương, nữ dễ rối loạn kinh nguyệt, ung trứng, tiểu đường…
Chí Phèo uất quá, gằn giọng: “Thằng nào bảo cấm rượu A Chín Năm để bán rượu E Năm? Thằng nào?”. Mụ chủ quán thở dài: “Thằng Bá Kiến chứ thằng nào! Nó đầu tư bao nhiêu tiền để xây cái lò nấu rượu E Năm, không cấm A Chín Năm thì chó nó uống E Năm à?”.
À, ra vậy! Lại là thằng Bá Kiến. Nó khiến bà con cái làng Thỷm Thu này khổ vãi kit rồi: Nó dồn Lão Hạc vào đường cùng đến nỗi phải bán chó; Nó đẩy chị Dậu vào thế tận đến nỗi phải bán sữa; và giờ, nó lại bắt Chí Phèo phải uống cái thứ rượu E5 sắn cồn chất lượng như nhồn ấy nữa!
Chí Phèo vồ lấy con dao, rồi ước gì lão Bá Kiến chính là quả xoài đang để trên bàn để hắn có thể lao vào băm vằm lão ra cho hả dạ. Mà nếu lão Bá Kiến là quả xoài thật, thì cũng chả đến lượt Chí Phèo đâu, bởi rất nhiều bà con dân làng đã đã nhảy vào băm nát lão từ lâu...
.Fb Nguyễn Tiến Dũng|
---------------------
.Fb Nguyễn Tiến Dũng|
---------------------
VIẾT TRONG CHỜ ĐỢI.
Tôi không biết nói gì
Tôi không biết nói gì
Đây là Đặng Văn Hiến- nhân vật của tôi- người nông dân bị cướp đất ở Đak Nông, bị dồn đến đường cùng phải nổ súng.
3 người chết, 13 người bị thương cũng là những nông dân nghèo như Hiến nhưng làm thuê cho công ty Long Sơn.
Tôi đã cảnh báo 9 tháng trước khi có tiếng súng Đak Nông, không ai nghe cả!
Sáng mai, Hiến sẽ ra tòa phúc thẩm với án tử của tòa sơ thẩm mang theo. Nếu vẫn là một án tử, không thể ngắn được suy nghĩ "đằng nào cũng chết thì..." của những phận người tận cùng khốn khổ như Hiến ở Tây Nguyên. Rất nhiều!
Cho tới giờ, nguồn gốc bức xúc đất đai hay nguồn gốc của cái ác vẫn chưa được xử lý triệt để!
Đặng Văn Hiến- một người lần đầu phạm tội, chủ động ra đầu thú, thành khẩn khai báo, gia đình có khắc phúc hậu quả, được người nhà nạn nhân xin miễn án tử.
Nếu Hiến nhận án tử. Liệu tội phạm sẽ không ra đầu thú nữa vì không thấy sự khoan hồng của pháp luật? Liệu những suy nghĩ "đầu thú cũng chết thì bắn thêm vài mạng nữa" sẽ dấy lên?
Nếu Hiến nhận án tử. Tôi sẽ không đến bất cứ đâu để vận động đầu thú cho bất kỳ ai nữa nếu có thêm tiếng súng nổ và những mạng người mất đi. Lúc đó thì mời những kẻ đòi xử tử Hiến trên tòa và trên mạng xã hội đến vùng đất lắm súng ấy mà vận động.
Với những trải nghiệm và thông tin tôi có ở Tây Nguyên, tôi xin đưa ra thêm 1 cảnh báo cuối: Chính quyền địa phương nào còn bao che bất chấp lệnh trên, công ty nào còn tự ý cưỡng chế thì bạo lực sẽ còn xảy ra!
"Thế giới đã phải chịu tổn thất rất lớn. Không phải sự tàn ác của những người xấu mà là vì sự im lặng của những người tốt"- Napoleon.
Hãy nhớ điều đó!
P/s: Những dòng này tôi viết trong chờ đợi. Chờ đợi 1 bản án công tâm và hợp lòng người. Sáng mai xử Hiến..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét