Translate

Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

Láo nháo như các loại...Báo !


Nhân chuyện báo điện tử Hà Tĩnh đưa tin về việc “Chi cục thuế Hương Khê từ chối mua và đọc báo đảng”. Biên vài dòng về chuyện đọc báo.

Báo Nhân Dân là một tờ báo quan trọng, như nhiệm vụ của tờ báo đã ghi rất rõ, là: "Cơ quan trung ương của đảng cộng sản Việt Nam/ Tiếng nói của đảng, nhà nước và nhân dân Việt Nam". Tổng biên tập của báo luôn là một TWUV.

Hồi còn dạy ngoài Hà Nội, phòng nước giáo viên trường tôi luôn có báo cho các thầy cô đọc trong giờ giải lao. Tôi nhớ thường có 4 loại báo, gồm báo Nhân Dân, báo Hà Nội Mới, báo Lao Động và báo Tiền Phong.
Trong khi các tờ báo khác nhàu nhĩ, xộc xệch do nhiều người đọc thì tờ báo Nhân Dân gần như còn mới nguyên, vì thấy rất ít người đọc. Kể cả khi phòng nước đông người và các tờ báo khác đã có người đọc, những người hay đọc báo đến sau đành ngồi tán chuyện và uống nước. Tờ báo Nhân Dân vẫn gập đôi giữa bàn, mới và ngay ngắn như chính tầm quan trọng của nó vậy.

Có một thời gian người dân ở quê tôi rất hay xin báo cũ của những người “nhà nước” làm việc ở phố thị, mục đích sử dụng là để gói thực phẩm khô. Thế nên nhiều người ở phố về quê chơi thường mang theo một xấp báo đủ loại. Tôi thấy phần lớn là báo Nhân Dân, vì vẫn có một sự khác biệt, nó mới và ngay ngắn hơn các tờ báo khác.
Cứ hình dung xem, những người có tiêu chuẩn đọc báo Nhân Dân, mỗi ngày một tờ, hay bên bộ phận văn phòng thu lượn báo cũ như ở một phòng nước trường tôi thôi, thì mỗi tháng có 30 tờ. Xứ An-nam, có thói quen những thứ gì không mất tiền lại hay được người ta đem về nhà, cho dù mang về có khi chả sử dụng.
Thi thoảng về quê tôi đi lượn chợ. Mấy bà bán đồ khô, hàng xén luôn đùm gói thực phẩm bằng các mảnh báo cũ được cắt ra. Nói là cũ vì đã qua ngày phát hành, chứ còn mới và phẳng phiu lắm.

Theo xu hướng tất yếu của xã hội, báo Nhân Dân cũng có phiên bản điện tử. Tôi biết trang này vì nhiều người trên Facebook hay chia sẻ đường link về một số bài trong mục “Bình luận - phê phán”.
Nhớ có lần đọc bài phê phán “triết gia số 1 An-nam”…hehe Nguyễn Hoàng Đức làm tôi cười suýt sặc café. Bởi lẽ kẻ viết bài này ngô nghê đến mức ngộ nghĩnh, mà theo tôi là chả hiểu anh Đức viết cái gì nhưng cứ phê phán lấy được. Một kiểu phê phán quy chụp cực đoan, đại khái theo kiểu: Đại đồng An-nam là bần nông, nên phải ăn bát sành và đũa tre. Vì thế cổ súy cho việc ăn bằng dao, nĩa với đĩa sứ, ly bạc là học tập bọn tư bổn giãy chết, là xuyên tạc đường lối, là suy thoái tư tưởng,...
Đọc vài bài như thế, tôi thấy nhàm, nên bỏ.

Lão thầy bói già (cố họa sĩ Đinh Vũ Hoàng Nguyên) có một sự ví von về báo Nhân Dân rất hài hước. Có lẽ phần lớn những người chơi blog và mạng xã hội cũng đã từng đọc câu này rồi, nên tôi không chép ra đây nữa.

© 2015 Baron Trịnh

Không có nhận xét nào: