Translate

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2021

Cột mốc số O ( 17/2/1979 - 17/2/2021 )

 ĐỪNG TỰ MÌNH QUÊN LÃNG CHÍNH MÌNH Nguyen Ngoc Chu

.


1. Việt Nam đã giành thắng lợi vẻ vang trong cuộc chiến tranh chống quân Trung Quốc xâm lược tháng 2/1979. Minh chứng hùng hồn là LỜI TỰ THÚ NHẬN CỦA TÊN GIẶC GIÀ ĐẶNG TIỂU BÌNH:
"Đánh lần này vũ khí, quân số đều gấp mấy lần Việt Nam. Chiến đấu ở Cao Bằng chí ít là 5 đánh 1, 6 đánh 1. Chiến đấu ở Lạng Sơn, Lào Cai cũng đều gấp mấy lần, thậm chí 6 đánh 1, 7 đánh 1…" "…thương vong của chúng ta gấp 4 lần so với Việt Nam” (Đặng Tiểu Bình, Hội nghị quân chính nội bộ ngày 16/3/1979).
2. Hàng năm cần long trọng kỷ niệm ngày 17/2/1979 để tưởng nhớ hàng vạn đồng bào và chiến sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh chống quân xâm lược Trung Quốc.
3.
Xin thêm một lần nhắc lại bài hát “Valentine Cột Mốc Số 0” của nhạc sỹ Trần Bắc Hải qua giọng ca da diết của NSƯT Hồng Vy - như lời biết ơn các Anh hùng Liệt sỹ đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược tháng 2/1979:
Lời của "VALENTINE CỘT MỐC SỐ 0" có xuất xứ từ bài thơ VALENTINE DAY
Anh đã có một ngày
Valentine Day
khi chia tay người yêu
đợt rét cuối cùng
đêm mùa Đông
ga Hàng cỏ
không hoa
không nụ hôn
chỉ hai bàn tay
đan nhau bíu vá
cố níu con tàu
chậm lăn bánh
về phía biên cương
chỉ còn ánh mắt
xuyên suốt đêm đông
dõi về phía sau
mảnh mai
người bạn gái
Lạng sơn
Km số 0
17 tháng 2 năm 1979
Anh đã sống 3 ngày
Valentine
ngọt ngào
yên ắng
không biết
đó l;à 3 ngày Valentine cuối cùng
của người lính
yêu
chưa từng biết nụ hôn
Đất của cha ông
không thể mất một gang
giặc Tàu tràn sang
anh đã lấy thân mình
cản ngàn quân xâm lược
dũng cảm hy sinh
chưa một lần đích thực
biết ngày
Valentine Day

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2021

" SIÊU XE "

 

Mừng anh vừa tậu được Siêu xe
Tung tẩy vòng quanh khắp xóm quê
Chẳng tốn xăng, dầu không kiểm định
Mà rồi con cháu cứ thích mê !
Máy chỉ ưa dùng nhiên liệu sạch
Chưng cất lên từ gạo hoặc ngô
Mỗi bận chỉ đong vài ly bé
Là xe có thể chạy ro ro...
Hạnh phúc nào hơn được mỗi ngày
Vẫn còn mạnh khỏe, vẫn còn say
Không hỏng xi nhan, không xịt lốp
Chân côn còn sắc, chắc phanh tay.
Năm mới chúc anh luôn mạnh khỏe
Kéo cả tư gia vượt dặm dài
Cùng với cháu con tràn hạnh phúc
Đường xa rộng mở hướng tương lai... (Kiều Trọng - Mồng 2 Tết Tân Sửu)
--------------
PR.
Xuân về ông sắm siêu xe
Chở đàn cháu nhỏ nô đùa đáng yêu
Ông thương ông quí ông chiều
Để ông làm ngựa xe siêu cháu à
Cháu yêu ông nhất trong nhà
Tặng ông là những bông hoa nụ cười
Vì ông làm ngựa ông ơi
Ngựa ông rất khỏe nụ cười giòn tan
Nguồn vui ôi cứ ngập tràn
Đầu xuân năm mới hân hoan nụ cười
Đẹp hơn ngàn đóa hoa tươi.
Cháu . ông dong ruổi giữa trời đón xuân
Mùa xuân hạnh phúc ngàn lần
Bên đàn cháu nhỏ muôn phần thương yêu
Đời đâu cứ phải sang giàu
Hạnh phúc đơn giản là câu ân tình
Chu Vy.
.
....
Đời đâu cứ phải sang giàu
Hạnh phúc đơn giản là câu ân tình


Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2021

Không được quyền phân biệt.

 Xưa, trong chiến tranh bảo vệ Tổ quốc, hàng trăm người Mẹ VN anh hùng, hàng nghìn người lính trẻ đã ngã xuống, có phải tất cả đều là đảng viên không? Chắc chắn là không phải

Còn nay, thời Kim tiền, nhắc tới người đó là đảng viên, người dân kèm một câu "nhưng mà tốt".
Vậy khi phải hy sinh để bảo về bờ cõi, sao không hề phân biệt ngoài đảng hay trong đảng? Còn nay để phát triển và làm giàu, người ta chia ranh giới đến vậy? Đến nỗi nhà báo Lưu Trọng Văn phải nhắc nhở: "không được quyền" vì sự phân biệt này là xúc phạm với Dân và hỗn với Dân trong khi như cụ Hồ nói "Đảng là con của Dân, là đầy tớ của Dân."
Còn doanh nhân KT Le thì không hiểu "có những người, khi thân thiết, họ gọi là “mày tao”, khi ghét , họ gọi bằng “đồng chí” trong cuộc họp đầy hậm hực, cay cú!"

Fb Lưu Trọng Văn)
"Cơ cấu đại biểu Quốc hội là người ngoài Đảng là cần thiết. Chúng ta đã có nghị quyết rất rõ về việc này. Chính vì thế, nếu người ngoài Đảng thực sự có tâm huyết, trí tuệ, sẵn sàng cống hiến, vì nước, vì dân, tôi tin họ sẽ có những đóng góp rất lớn cho Đảng, cho Nhà nước và Quốc hội.
Để đảm bảo tính dân chủ, không nên phân biệt giữa người trong Đảng hay người không phải đảng viên. Cần phải tạo điều kiện tối
đa cho họ. Bất kỳ ai cũng đều có quyền, có trách nhiệm đóng góp cho sự phát triển của Nhà nước và xã hội. Đại biểu trong hay ngoài Đảng không quan trọng, vấn đề ở chỗ họ có đủ năng lực, phẩm chất, có làm tròn được trách nhiệm, tâm huyết đối với cơ quan dân cử hay không".
(Đại biểu Quốc hội LƯU BÌNH NHƯỠNG, Phó Trưởng Ban Dân nguyện thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội, nêu quan điểm với Tiền Phong ngày 6-2).
Gã nhiệt liệt ủng hộ phát biểu của đảng viên, ĐBQH Lưu Bình Nhưỡng, tuy nhiên xin biên tập lại câu:
"Để đảm bảo tính dân chủ không nên phân biệt giữa người trong đảng với người không phải đảng viên."
Thay chữ "không nên" bằng chữ "đảng không được quyền "phân biệt...
Phải khẳng định là "không được quyền" vì sự phân biệt này là xúc phạm với Dân và hỗn với Dân trong khi như cụ Hồ nói "Đảng là con của Dân, là đầy tớ của Dân."
... Và "TÔI KHÔNG HIỂU"
(Tác giả: KT Le)
Tôi không hiểu, có những người, khi thân thiết, họ gọi là “mày tao”, khi ghét , họ gọi bằng “đồng chí” trong cuộc họp đầy hậm hực, cay cú!
Tôi không hiểu, có những chỗ quý giá trên người,( không biết có phải quý nhất không), chỉ có người thân yêu nhất mới được chạm vào, khi ghét, họ sẵn sàng đấm vào mặt, thậm chí bắt ăn!
Tôi không hiểu, chắc chẳng bao giờ hiểu “ họ”!

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2021

RÓN ...RÉN !

Anh "rón rén" trong một thời "rón rén"
"Rón rén" yêu thương, "rón rén" làm tình
Những trang viết cũng "vật vờ", "rón rén"
Không có cao trào, "rón rén.... Phóng tinh" !
He he....RÓN RÉN
.
( thơ của Lão Tám Bùi nha )
Thật ...THẦN lun . Ha ha....
Đây nha
/www.youtube.com/watch?fbclid=IwAR0AQLlxh2SAKoBCfE7gHaghd55hFk3BD5B12fc&v=9Fe2Wx8LwAw&feature=youtu.be

Lồng....." QUYỀN LỰC "

 XIN NGHỈ MÀ KHÔNG ĐƯỢC NGHỈ? Nguyen Ngoc Chu


I. “ĐẢNG VIÊN THÌ PHẢI CHẤP HÀNH”?
1. Hôm nay nhiều báo đăng lời của TBT Nguyễn Phú Trọng lý giải tại sao tiếp tục ở lại - dù tuổi cao, dù không khoẻ lắm. Báo Vietnamnet.vn đưa tin:
"Tôi thì không khỏe lắm, tuổi cao rồi, tôi xin nghỉ rồi nhưng Đại hội bầu vẫn phải làm vì là đảng viên thì phải chấp hành" (https://vietnamnet.vn/.../tong-bi-thu-nguyen-phu-trong...).
Còn báo Tuổi Trẻ điện tử thì:
“Tổng bí thư, Chủ tịch nước: Tôi đã xin nghỉ nhưng được phân công, đảng viên phải chấp hành” (https://tuoitre.vn/tong-bi-thu-chu-tich-nuoc-toi-da-xin...).
Lời của TBT Nguyễn Phú Trọng trên đây gợi nhớ đến trả lời của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào ngày 14/11/2012 trước câu hỏi của ông Dương Trung Quốc về từ chức:
"Đảng đã phân công tôi tiếp tục làm Thủ tướng Chính phủ và Quốc hội cũng chấp thuận tôi làm Thủ tướng Chính phủ nên tôi cũng sẽ chấp hành, chấp nhận nhiệm vụ giao phó. Trong sự nghiệp của mình, tôi không có chạy, không có xin, không thoái thác, từ chối nhiệm vụ nào Đảng phân công. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện công việc mà Đảng và nhà nước giao phó" (https://nld.com.vn/.../toi-khong-chay--khong-xin--cung...).
Từ 2 trường hợp trên thì thấy được rằng, không có tự từ chức đã đành, lại còn xin nghỉ mà không được nghỉ.
2. Điều thứ 2 rất trăn trở là: Có phải cứ phân công là phải đảm nhiệm.
Chẳng hạn như trường hợp Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe tự từ chức vì ông cảm thấy sức khoẻ không đủ - có thể làm ảnh hưởng đến các quyết định liên quan đến vận mệnh quốc gia.
3. Điều thứ 3 phải trăn trở là: Việc phân công TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhiệm chức vụ TBT nhiệm kỳ thứ III liên tiếp tương thích như thế nào với Điều 17 của Điều lệ Đảng?
Điều 17 Điều lệ ĐCS Việt Nam ghi rõ: “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”.
Điều khoản này được thông qua lần đầu tiên tạị Đại hội IX ngày 22/ 4/2001. Đây là nỗ lực của các cựu TBT Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu và các lãnh đạo cách mạng lão thành khác như Đại tướng Chủ tịch nước Lê Đức Anh, Thủ tướng Võ Văn Kiệt và toàn Đại hội IX - trong ngăn chặn sự kéo dài quyền lực, để “nhốt quyền lực” bằng Điều Lệ Đảng mà không một đảng viên nào có thể vi phạm.
Quy định “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp” lại được toàn thể Đại hội XI nhất trí thông qua ngày 19/01/ 2011, cuối thời TBT Nông Đức Mạnh.
Cho đến sáng nay (01/2/2021), trên báo chí chính thống của Nhà nước chưa thấy thông báo về sửa đổi Điều 17 Điều lệ Đảng. Trong khi đó, Hội nghị 11 BCH Trung ương Đảng (07/10-12/10/2019) tán thành trình Đại hội XIII: Giữ nguyên Điều lệ Đảng, không sửa đổi, không bổ sung.
Chiều nay (01/2/2021) được biết Đại hội XIII không sửa đổi Điều lệ Đảng (https://vietnamnet.vn/.../dai-hoi-xiii-dong-y-khong-sua...)
Vậy điều khoản “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp” của Điều 17 Điều lệ Đảng được xử lý như thế nào?
Để TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhận nhiệm kỳ 3 liên tiếp thì cần sửa Điều 17 của Điều lệ Đảng cho phù hợp.
Cần lưu ý rằng, hạn chế 2 nhiệm kỳ không phải là sáng kiến riêng của Việt Nam. Đây là đúc kết kinh nghiệm của nhân loại. Đây chính là “Lồng nhốt quyền lực”.
Đến như ông Putin, sau 2 nhiệm kỳ làm Tổng thống Nga, cũng phải chuyển sang làm Thủ tướng một nhiệm kỳ, trước khi làm Tổng thống nhiệm kỳ thứ 3.
Tại sao trong 5 triệu 100 ngàn đảng viên mà không thể tìm ra người tài giỏi, để người xin nghỉ vẫn không được nghỉ? dù “không khoẻ lắm”? Đây là điều trăn trở của mọi đảng viên.
Rõ ràng là công tác quy hoạch cán bộ có vấn đề. Sau 2 nhiệm kỳ 10 năm mà vẫn không thể tìm được người đảm nhiệm chức vụ TBT. Như vậy các đồng chí trong BCT của cả 2 nhiệm kỳ XI, XII là chưa đủ năng lực? chưa có người giỏi chăng?
Tháng 07 năm 1936 tại Hội nghị BCHTƯ, đồng chí Hà Huy Tập được cử làm TBT thay đồng chí Lê Hồng Phong TBT của Đảng mới có hơn một năm trước (03-1935). Chỉ chưa đầy 2 năm, tháng 3/1938 đồng chí Nguyễn Văn Cừ được cử làm TBT thay đồng chí Hà Huy Tập. Khi đồng chí Nguyễn Văn Cừ bị địch bắt tháng 1/1941 thì tháng 5/1941 đồng chí Trường Chinh được cử lên thay. Sau TBT Trường Chinh là TBT Lê Duẩn, TBT Nguyễn Văn Linh, TBT Đỗ Mười…
Đảng không bao giờ thiếu TBT. Giỏi như TBT Lê Hồng Phong, TBT Hà Huy Tập đều phải thay thế chỉ sau 1, 2 năm. Liên tục trong nhiều năm Đảng thay đổi TBT nhiều lần. Chỉ sau này chức TBT mới bị kéo dài nhiều nhiệm kỳ. Đó là nguyên do dẫn đến quy định “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”.
Người tài trong dân còn nhiều hơn nữa. Như Nguyễn Trãi đã từng viết: “Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau. Song hào kiệt đời nào cũng có”.
Không có ai là vĩ đại muôn năm. Không có ai là không vượt qua được. Nhân loại tiến bộ nhờ đời sau giỏi hơn đời trước. Khi một người vĩ đại đến mức đời sau không có ai vượt qua thì đó là họa chứ không phải là phúc. Trong thực tế, điều đó không bao giờ xảy ra. Cha ông đã dạy: “Con hơn cha là nhà có phúc”.
Cho nên, phải hoàn thiện công tác quy hoạch cán bộ để lúc nào cũng có sẵn TBT mới. Đảng chỉ mạnh khi hội tụ nhiều người tài giỏi.
II. BAO GIỜ THÌ CÓ “LỒNG NHỐT QUYỀN LỰC”?
Việc TBT Nguyễn Phú Trọng giữ nhiệm kỳ III liên tiếp, cho thấy con đường xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” thật gian truân.
Một là, “Lồng nhốt quyền lực” sẵn có mà tuyệt đại đa số các nước trên thế giới đang dùng thì nước ta chưa ưng ý. Mặc dù đó là loại “Lồng nhốt quyền lực” đã được kiểm nghiệm thực tế qua hàng trăm năm ở 200 nước và vùng lãnh thổ trên thế giới, nhưng một số người ở nước ta hiện nay đang kiên trì xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” kiểu khác.
Hai là, xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” mà được phần nào lại tự dỡ bỏ đi phần ấy bằng “ngoại lệ” thì biết bao giờ xong?
III. SỰC NHỚ ĐẾN LỊCH SỬ
Chẳng hiểu sao lại sực nhớ, vua Càn Long ở ngôi 61 năm - luôn giữ Hoà Thân là kẻ gian thần tham lam xu nịnh để khống chế người trung lương như tể tướng Lưu gù. Lại sực nhớ, Tào Tháo rút gươm chém kẻ đến gần vì giả mơ ngủ, để không kẻ nào dám bén mảng lúc Tháo ngủ.
Lại sực nhớ năm 220 Hán Hiến Đế 3 lần viết chiếu nhường ngôi cho Tào Phi (con của Tào Tháo) mà Tào Phi từ chối. Đến lần thứ 4 Tào Phi mới chịu nhận ngôi vua mà lập nên nhà Tào nguỵ. Nhưng thật trớ trêu, chỉ 46 năm sau, cháu của Tào Tháo - Tào nguỵ nguyên đế Tào Hoán - cũng phải 3 lần viết chiếu nhường ngôi cho Tư Mã Viêm là cháu của Tư Mã Ý thì Tư Mã Viêm mới chịu nhận ngôi vua mà trở thành Tấn Vũ Đế.
Còn sực nhớ nhiều điều nữa mà vẫn chưa tỉnh ngủ./.
I. “ĐẢNG VIÊN THÌ PHẢI CHẤP HÀNH”?
1. Hôm nay nhiều báo đăng lời của TBT Nguyễn Phú Trọng lý giải tại sao tiếp tục ở lại - dù tuổi cao, dù không khoẻ lắm. Báo Vietnamnet.vn đưa tin:
"Tôi thì không khỏe lắm, tuổi cao rồi, tôi xin nghỉ rồi nhưng Đại hội bầu vẫn phải làm vì là đảng viên thì phải chấp hành" (https://vietnamnet.vn/.../tong-bi-thu-nguyen-phu-trong...).
Còn báo Tuổi Trẻ điện tử thì:
“Tổng bí thư, Chủ tịch nước: Tôi đã xin nghỉ nhưng được phân công, đảng viên phải chấp hành” (https://tuoitre.vn/tong-bi-thu-chu-tich-nuoc-toi-da-xin...).
Lời của TBT Nguyễn Phú Trọng trên đây gợi nhớ đến trả lời của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào ngày 14/11/2012 trước câu hỏi của ông Dương Trung Quốc về từ chức:
"Đảng đã phân công tôi tiếp tục làm Thủ tướng Chính phủ và Quốc hội cũng chấp thuận tôi làm Thủ tướng Chính phủ nên tôi cũng sẽ chấp hành, chấp nhận nhiệm vụ giao phó. Trong sự nghiệp của mình, tôi không có chạy, không có xin, không thoái thác, từ chối nhiệm vụ nào Đảng phân công. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện công việc mà Đảng và nhà nước giao phó" (https://nld.com.vn/.../toi-khong-chay--khong-xin--cung...).
Từ 2 trường hợp trên thì thấy được rằng, không có tự từ chức đã đành, lại còn xin nghỉ mà không được nghỉ.
2. Điều thứ 2 rất trăn trở là: Có phải cứ phân công là phải đảm nhiệm.
Chẳng hạn như trường hợp Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe tự từ chức vì ông cảm thấy sức khoẻ không đủ - có thể làm ảnh hưởng đến các quyết định liên quan đến vận mệnh quốc gia.
3. Điều thứ 3 phải trăn trở là: Việc phân công TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhiệm chức vụ TBT nhiệm kỳ thứ III liên tiếp tương thích như thế nào với Điều 17 của Điều lệ Đảng?
Điều 17 Điều lệ ĐCS Việt Nam ghi rõ: “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”.
Điều khoản này được thông qua lần đầu tiên tạị Đại hội IX ngày 22/ 4/2001. Đây là nỗ lực của các cựu TBT Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu và các lãnh đạo cách mạng lão thành khác như Đại tướng Chủ tịch nước Lê Đức Anh, Thủ tướng Võ Văn Kiệt và toàn Đại hội IX - trong ngăn chặn sự kéo dài quyền lực, để “nhốt quyền lực” bằng Điều Lệ Đảng mà không một đảng viên nào có thể vi phạm.
Quy định “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp” lại được toàn thể Đại hội XI nhất trí thông qua ngày 19/01/ 2011, cuối thời TBT Nông Đức Mạnh.
Cho đến sáng nay (01/2/2021), trên báo chí chính thống của Nhà nước chưa thấy thông báo về sửa đổi Điều 17 Điều lệ Đảng. Trong khi đó, Hội nghị 11 BCH Trung ương Đảng (07/10-12/10/2019) tán thành trình Đại hội XIII: Giữ nguyên Điều lệ Đảng, không sửa đổi, không bổ sung.
Chiều nay (01/2/2021) được biết Đại hội XIII không sửa đổi Điều lệ Đảng (https://vietnamnet.vn/.../dai-hoi-xiii-dong-y-khong-sua...)
Vậy điều khoản “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp” của Điều 17 Điều lệ Đảng được xử lý như thế nào?
Để TBT Nguyễn Phú Trọng đảm nhận nhiệm kỳ 3 liên tiếp thì cần sửa Điều 17 của Điều lệ Đảng cho phù hợp.
Cần lưu ý rằng, hạn chế 2 nhiệm kỳ không phải là sáng kiến riêng của Việt Nam. Đây là đúc kết kinh nghiệm của nhân loại. Đây chính là “Lồng nhốt quyền lực”.
Đến như ông Putin, sau 2 nhiệm kỳ làm Tổng thống Nga, cũng phải chuyển sang làm Thủ tướng một nhiệm kỳ, trước khi làm Tổng thống nhiệm kỳ thứ 3.
Tại sao trong 5 triệu 100 ngàn đảng viên mà không thể tìm ra người tài giỏi, để người xin nghỉ vẫn không được nghỉ? dù “không khoẻ lắm”? Đây là điều trăn trở của mọi đảng viên.
Rõ ràng là công tác quy hoạch cán bộ có vấn đề. Sau 2 nhiệm kỳ 10 năm mà vẫn không thể tìm được người đảm nhiệm chức vụ TBT. Như vậy các đồng chí trong BCT của cả 2 nhiệm kỳ XI, XII là chưa đủ năng lực? chưa có người giỏi chăng?
Tháng 07 năm 1936 tại Hội nghị BCHTƯ, đồng chí Hà Huy Tập được cử làm TBT thay đồng chí Lê Hồng Phong TBT của Đảng mới có hơn một năm trước (03-1935). Chỉ chưa đầy 2 năm, tháng 3/1938 đồng chí Nguyễn Văn Cừ được cử làm TBT thay đồng chí Hà Huy Tập. Khi đồng chí Nguyễn Văn Cừ bị địch bắt tháng 1/1941 thì tháng 5/1941 đồng chí Trường Chinh được cử lên thay. Sau TBT Trường Chinh là TBT Lê Duẩn, TBT Nguyễn Văn Linh, TBT Đỗ Mười…
Đảng không bao giờ thiếu TBT. Giỏi như TBT Lê Hồng Phong, TBT Hà Huy Tập đều phải thay thế chỉ sau 1, 2 năm. Liên tục trong nhiều năm Đảng thay đổi TBT nhiều lần. Chỉ sau này chức TBT mới bị kéo dài nhiều nhiệm kỳ. Đó là nguyên do dẫn đến quy định “Đồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp”.
Người tài trong dân còn nhiều hơn nữa. Như Nguyễn Trãi đã từng viết: “Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau. Song hào kiệt đời nào cũng có”.
Không có ai là vĩ đại muôn năm. Không có ai là không vượt qua được. Nhân loại tiến bộ nhờ đời sau giỏi hơn đời trước. Khi một người vĩ đại đến mức đời sau không có ai vượt qua thì đó là họa chứ không phải là phúc. Trong thực tế, điều đó không bao giờ xảy ra. Cha ông đã dạy: “Con hơn cha là nhà có phúc”.
Cho nên, phải hoàn thiện công tác quy hoạch cán bộ để lúc nào cũng có sẵn TBT mới. Đảng chỉ mạnh khi hội tụ nhiều người tài giỏi.
II. BAO GIỜ THÌ CÓ “LỒNG NHỐT QUYỀN LỰC”?
Việc TBT Nguyễn Phú Trọng giữ nhiệm kỳ III liên tiếp, cho thấy con đường xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” thật gian truân.
Một là, “Lồng nhốt quyền lực” sẵn có mà tuyệt đại đa số các nước trên thế giới đang dùng thì nước ta chưa ưng ý. Mặc dù đó là loại “Lồng nhốt quyền lực” đã được kiểm nghiệm thực tế qua hàng trăm năm ở 200 nước và vùng lãnh thổ trên thế giới, nhưng một số người ở nước ta hiện nay đang kiên trì xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” kiểu khác.
Hai là, xây dựng “Lồng nhốt quyền lực” mà được phần nào lại tự dỡ bỏ đi phần ấy bằng “ngoại lệ” thì biết bao giờ xong?
III. SỰC NHỚ ĐẾN LỊCH SỬ
Chẳng hiểu sao lại sực nhớ, vua Càn Long ở ngôi 61 năm - luôn giữ Hoà Thân là kẻ gian thần tham lam xu nịnh để khống chế người trung lương như tể tướng Lưu gù. Lại sực nhớ, Tào Tháo rút gươm chém kẻ đến gần vì giả mơ ngủ, để không kẻ nào dám bén mảng lúc Tháo ngủ.
Lại sực nhớ năm 220 Hán Hiến Đế 3 lần viết chiếu nhường ngôi cho Tào Phi (con của Tào Tháo) mà Tào Phi từ chối. Đến lần thứ 4 Tào Phi mới chịu nhận ngôi vua mà lập nên nhà Tào nguỵ. Nhưng thật trớ trêu, chỉ 46 năm sau, cháu của Tào Tháo - Tào nguỵ nguyên đế Tào Hoán - cũng phải 3 lần viết chiếu nhường ngôi cho Tư Mã Viêm là cháu của Tư Mã Ý thì Tư Mã Viêm mới chịu nhận ngôi vua mà trở thành Tấn Vũ Đế.
Còn sực nhớ nhiều điều nữa mà vẫn chưa tỉnh ngủ./.
#nguyễnphútrọng #thamnhũngquyềnlực #lồngnhốtquyềnlực . PR. BÁC UI XIN BÁC ...ĐỪNG VỀ! Hề hề... > /www.youtube.com/watch?fbclid=IwAR0AQLlxh2SAKoBCfE7gHaghd55hFk3BD5B12fc&v=9Fe2Wx8LwAw&feature=youtu.be

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2021

SỰ THẬT PHÍA SAU HÀNH TRÌNH ‘GẠC MA - VÒNG TRÒN BẤT TỬ’.

 Đừng vô cảm rước giặc vào nhà và tự biến mình thành giặc ngay trên quê hương mình. Đời người chỉ sống có một lần. Tiền bạc không mua được danh dự. Đừng để khi chết đi dân đời đời nguyền rủa. Nhân quả nhãn tiền. Hãy nhìn đặc khu Gạc Ma sau 30 năm. Thà chết đứng hơn sống quì.

Đừng để cái chết tức tưởi của các anh trên đảo Gạc Ma mà linh hồn còn vất vưởng nơi biển lạnh đảo xa trở nên vô nghĩa ! Các anh đã chấp nhận chết đứng - trên biển - hứng trọn làn đạn man rợ của quân thù - lần cuối cùng trên đảo Gạc Ma - trước khi hòn đảo vĩnh viễn rơi vào tay Trung Quốc.
Nguyễn Văn Phước

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2021

Thích câu KẾT của anh.

 ĐẠI HỘI BẢN LỀ

Anh em PĐ thường hay chém: “Ông nào lên mà chả thế”. Nên họ chẳng quan tâm. Nhiều anh em vừa rồi chỉ lo chửi nhau vì TT Mỹ cũng có lý luận tương tự. Đấy là họ biện bạch mà thôi. Thực ra với chế độ nào cũng vậy, lãnh đạo ảnh hưởng nhiều đến chính sách, thậm chí tới an nguy của chế độ.
Nhìn 2 đại ca là thấy. Lãnh đạo LX mỗi thời kỳ đều có dấu ấn khác biệt và Gorbachev đặt dấu chấm hết. Điều đó khiến cho TQ và VN lo sợ sự suy thoái cá nhân của người đứng đầu dẫn đến sự sụp đổ.
TQ đã từng đứng bên bờ vực sụp đổ vào giai đoạn TBT Triệu Tử Dương và Hồ Diệu Bang. Ông Triệu từng bênh vực các SV ở Thiên An Môn. Nếu Đặng không quyết định hạ thủ thì rất có thể đã không còn nước TQ CS. Kể từ vụ TAM, lãnh đạo TQ quyết theo con đường cứng rắn, kiên định và VN trở thành bản copy.
Như vậy rõ ràng ai lên là vấn đề quan trọng, thậm chí là sống còn của chế độ. Đừng đùa. Nhất là ở giai đoạn mà có lẽ đảng viên giả vờ kiên định có khi đông hơn là tin tưởng.
Anh em PĐ cũng hay chém là bác “tham quyền cố vị”. Mình lại nghĩ là không. Bác KHÔNG CÒN CÁCH NÀO KHÁC. Bởi công cuộc đốt lò chưa có thành tựu đáng kể, tất cả còn ở phía trước. Ngay cả củi đã vào tầm ngắm mà còn chưa đốt hết kìa. Nói thẳng ra là phá rừng mãi cũng hết chứ đốt lò sao hết được củi. Vì đốt hết thì lấy đâu ra cán bộ?!
Vì thế xác định phải đốt lai rai, chủ yếu mang tính răn đe. Đại khái bác giống 1 ông cầm cái gậy canh nồi cá kho thơm phức. Mèo chó lượn vòng vòng xung quanh. Con nào vào ăn vụng là bác đập. Chứ bác không thể tạo cơ chế chó treo mèo đậy.
Bác chỉ nghỉ được nếu có truyền nhân. Nhưng truyền nhân không đủ uy và tín trước các đồng chí (có thể là củi dự khuyết), thì bác buộc phải làm tiếp, dìu dắt truyền nhân cho cứng cáp để truyền ngôi hoặc đến khi chết. Như vậy, làm tiếp là khổ chứ chả sung sướng gì đâu.
Công bằng mà nói, bác là người kiên định và “sạch sẽ” CUỐI CÙNG. Nhìn quanh sẽ khó thấy có ai có phẩm chất tương tự, kể cả các truyền nhân. Nên bác lo là nếu chọn nhầm người thì đảng bị suy thoái mất, có thể mất chế độ. Các tấm gương của 2 anh vẫn lù lù ra đấy.
Mình cho rằng bác là “người Mohican cuối cùng” của chế độ, lại tuổi đã cao, sức không còn khoẻ, nên ĐH này có thể sẽ là bản lề để bước sang trang khác, sau khi bác chính thức nghỉ.
Một nhân vật quyền biến, có lẽ sẽ là 1 đồng chí X version 2.0, xuất hiện, là 1 sự thoả hiệp của bác, phải lùi lại 1 nhịp để tiếp tục dìu dắt người kế nghiệp như 1 giải pháp câu giờ. Nhưng liệu người đó có đủ uy lực để kế vị hay không, thậm chí bác còn tiếp tục kiểm soát được trận đấu nữa hay không, thì vẫn là câu hỏi.
Nghe giang hồ đồn thổi có vị lãnh đạo địa phương hỏi bác:
- Thưa bác, thế lực thù địch ngày đêm chống phá cách mạng. Con đường tiến lên CNXH thì còn lắm chông gai. Vậy bác có sợ không?
- Bác sợ nhất là các chú.
Thế mới nói đây sẽ là ĐH bản lề.

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2021

Chuyện về Ô. Thủ tướng Phan Văn Khải.

Sau ngày nguyên Thủ tướng Phan Văn Khải qua đời, có hàng trăm bài báo kể về ông từ những người bạn bè, đồng chí, cấp dưới...

CHUYỆN TRÒ VỚI MỘT NGƯỜI TÀU BÁN CHÁO

- Thưa ông trước khi bán cháo ông làm gì?
Chủ tiệm cháo :
- Ngộ bưng cháo cho cha ngộ bán.
- Vậy cửa hàng này có bao nhiêu năm.?
- Không có năm, chỉ có đời. Mấy đời lận. Bà cố ngộ bán cháo. Ông nội ngộ bán cháo. Cha ngộ bán cháo. Ngộ bán cháo. Con trai ngộ…
- Trời ... ! Không có gì khác ...?
- Khác chớ, ngày trước có một cửa hàng ở Quảng Châu, bây giờ có hai cái ở Sài Gòn, ba cái ở Hoa Kỳ, bốn cái ở Úc.
- Người ta thành công thì sẽ cho con cái làm giám đốc, còn ông.?
- Ngộ có thành thì vẫn cho con làm chủ cửa hàng.
- Ông không muốn chúng đi học sao.?
- Muốn nhiều chớ, con ngộ một đứa có bằng thạc sĩ kinh doanh, đứa khác vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ ...
Một trong những CSSX nước mắm Châu sơn - Nhatrang
- Ở trong bếp à.?
- Không có đâu, ở Đại học Harvard, Mỹ.
- Học xong chúng nó về đâu.? Định làm gì?
- Về nhà này, thành người rửa bát cho “papa” chúng.
- Ông gọi khách hàng là vua hay thượng đế?
- Gọi gì không quan trọng. Quan trọng là đối xử thế nào?
- Người ta kể lại rằng nhiều tỷ phú người Hoa đi lên từ một thùng đậu phụng rang, đúng không.?
- Không, những ngày đầu tiên làm sao có tới cả thùng, chỉ vài trăm hột thôi.
- Có tiến mà ông mặc bộ đồ vải thô thế này à?
- Dạ, người vô đây chủ yếu là người bình dân. Họ sẽ còn vô nếu thấy chủ tiệm cũng giống như họ.
- Lý do gì khiến người Hoa hay chọn kinh doanh ăn uống.
- Thưa, đơn giản vì kinh doanh đó phục vụ cái bụng .... phục vụ cái đầu phát sinh nhiều rắc rối ...
- Ông bán cháo tim gan mà sao sáng ra ông ăn toàn cháo trắng với củ cải muối.?
- Dạ, nếu ngộ cứ ăn cao hơn mức ngộ có thì thế nào cũng tới lúc ngộ phải nhảy vào nồi cháo.
- Chắc là ông ít vay vốn ngân hàng.?
- Nhà băng có tiền, nhưng không có cách nấu cháo cho ngon để mượn cả.!
- Bây giờ tôi muốn ăn một tô, nhưng tôi chưa có tiền mai thanh toán được không, thưa ông?
- Dạ không phải là ngày mai mà 20 năm sau cũng được.!
- Nhưng lúc ấy lãi suất thế nào?
- Dạ, lãi là ông luôn nghĩ tới hàng cháo này ...

(Sưu tầm)