Translate

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

Bến không chồng & Lời thề mùa đông


Bến Không Chồng - xã Thụy Liên, Thái Thụy,Thái Bình.
 
CHỊ TÔI

Cả đời vò võ đợi mong
Xuân thì đã cạn người không trở về.
Nắng chiều rạc phía triền đê
Chị tôi ôm mối hẹn thề năm xưa.
Trầu cay vàng rũ ngày mưa
Cau già bấc ngọn sau mùa bão giông.
Đã bao lần cải lên ngồng
Tuổi xanh héo hắt chờ trông tháng ngày.
Người đi về phía chân mây
Trăng tròn rồi khuyết hao gầy tim đau.
Mùa qua...lại hẹn mùa sau
Tóc mây nhuốm bạc mắt nâu tích trầm.
Chị yêu si dại lặng câm
Một đời hoang hoải âm thầm đơn côi
Người đi về phía xa xôi
Chị tôi ở lại bên đời nhớ thương.
Người đi về phía vô thường
Sầu dâng bóng lẻ đêm trường mênh mang.
Hoài thương một giấc mơ hoang
Phấn tàn hương cạn lỡ làng kiếp hoa.
Chị tôi cuối buổi chiều tà
Khóc trên mộ gió xót xa bóng mình!
thơ Ánh Phạm!

Lời thề Mùa Đông

Bắt đầu từ một mùa đông
Anh tôi ra trận rồi không trở về
Cũng từ một buổi chiều quê
Chị tôi đã nhận Lời thề Mùa Đông!

Cũng là phận gái chờ chồng
Người còn hóa đá - Chị không hóa gì
Đá còn đợi bước thiên di
Còn con để bế - Chị thì chịu không

Núi còn hòn vợ, hòn chồng
Chị tôi ôm mối chờ mong bạc đầu
Cái ngày tôi bước qua cầu
Chị không khóc, sợ làm nhàu áo tôi

Bây giờ chị đã về giời
Thắp hương lạy chị - Lạy lời Mùa Đông

thơ Bùi Hoàng Tám
.

BẾN KHÔNG CHỒNG
( Tại làng Đông , xã Thụy Liên , huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình .
Bến sông Đình Đoài ,nơi đây đã từng tiễn đưa trên 1.500 trai làng ra trận đánh giặc , 230 người con ra đi mãi mãi không về ! )
Chiến tranh tàn khốc qua rồi
Gần nửa thế kỷ " sẹo lồi " còn đây !
Bến xưa đưa tiễn bạn, thày
Bây giờ chỉ một đá này khắc ghi !
Từ đây bao lớp người đi
Đánh Pháp, đuổi Mỹ ,...đều vì nước non
Cho quê hương mãi trường tồn
Non sông một dải , cháu con yên bình !
Người đi để lại chữ tình
Cho người ở lại nhìn hình chờ mong
Lời yêu chìm ở bến sông
Để nay thành" bến không chồng " xót xa !
Đất nước vang " tiến quân ca "
Anh hùng thắng mọi giặc xa, giặc gần
Bao phụ nữ mất người thân
Trái tim hóa đá - muôn vàn vọng phu !

1 nhận xét:

Đi tìm sự thật nói...

BIA BẾN KHÔNG CHỒNG
Có nơi nào như đất nướu tôi không ?
Phụ nữ không chồng được tạc bia kỷ niệm
Ấy là nơi tri ân những con người thánh thiện
Đã một thời vì nước quên thân

Họ cũng bình thường như bao những người dân
Cũng khát khao được lấy chồng sinh con đẻ cái
Cũng muốn đẹp xinh bên giới kia còn lại
Muốn sống bình yên trong đất nước tự do…

Nhưng nước tôi bao nhiêu kẻ rình mò
Lịch sử nghìn năm đối đầu phương Bắc
Hàng trăm năm chống quân tham tàn Pháp
Hơn hai mươi năm đánh Mỹ kiên cường

Giặc đến nhà chẳng ai tiếc máu xương
Trai ra trận gái xung phong đi thanh niên hỏa tuyến
Ngày chiến thắng niềm vui không trọn vẹn
Bao chàng trai không về , bấy phụ nữ mồ côi…

Hỏi có nơi nào như đất nước tôi
Sau chiến thắng phụ nữ chịu thiệt thòi đủ thứ
Cái thiên chức trời cho làm vợ được sinh con làm mẹ không tròn…

Có ai hiểu cho nỗi đau này hay chỉ coi như việc cỏn con
Hiểu về Những người phụ nữ một sương hai nắng
Nuôi mẹ già, chăm con, để chồng đi đánh giặc
Để hòa bình nhận lại một vành tang…!!!

Còn bao nhiêu chị em nhiễm chất độc da cam
Sống lỡ làng sau chiến tranh kết thúc
Họ vẫn tự hào Không bao giờ suy sụp
Hạnh phúc nào mà chẳng có thương đau

Bia “bến không chồng”
Nhằm nhắc nhở thế hệ sau
Rằng có một thời đất nước mình như vậy
Để con cháu ta chẳng bao giờ còn thấy
Những phụ nữ không chồng ở vậy bởi chiến tranh …
4/2024