Với sự đồng loạt lên tiếng phản ứng của các nhà báo, không hiểu ông Bộ trưởng Công thương có lời xin lỗi dư luận XH một cách thẳng thắn hay không? Xin hãy chờ! Hay vẫn tiếp tục im lặng là… hạ sách
Tôi từng nhiều phen chứng kiến, những chiếc xe 80B xịch ngay chân cầu thang máy bay đón một thằng… cò đất. Hoặc những thằng cò đất, và cả quan chức địa phương, bộ ngành tiền hô hậu ủng rồng rắn chờ rước những “thái tử đảng” từ khi chúng còn là những đứa trẻ con du học trở về, chưa thành Bộ trưởng như giờ.
Nhiều bận thấy những thằng trọc phú giàu lên nhờ đất, bưng cả mâm mỳ Quảng vào phòng chờ hầu Nguyễn Tấn Dũng bất chấp máy rà soát của hệ thống an ninh như bưng vào bếp nhà nó vậy.
Mọi nguyên tắc an ninh, áp với ai, không phải với chúng.
Những thằng cò đất, thậm chí vợ con chúng còn thế, huống chi chuyện phu nhân Bộ trưởng Trần Tuấn Anh ầm ĩ hai ngày qua.
Vì thế, chuyện kiên quyết dẹp bỏ biển 80B với các doanh nghiệp bình phong hoặc thân hữu, tôi cho là quyết tâm đáng cổ vũ của chính phủ.
Nhưng như thế chưa đủ. Còn một loại khác cũng nên stop ngay: Không thể để một bộ máy văn phòng tiền hô hậu ủng quanh năm rồng rắn đi hầu hạ vợ con những thằng Bộ trưởng chướng tai gai mắt thế.
Không phải không còn người biết liêm sỉ, nhưng loại mới phu nhân Bộ trưởng đã như thể ăn đái trên đầu quốc dân, không phải ít.
Tôi không cho Bộ trưởng Tuấn Anh vô can trong chuyện này. Anh phải thế nào thì vợ anh mới thế chứ.
Xin lỗi, hay bất kỳ một hình thức kiểm điểm gì đấy trong lúc này là không đủ. Phải cách chức. Vâng, tôi nghĩ một quyết định cách chức Bộ trưởng Trần Tuấn Anh là nên và ngay tức thời.
Vợ đã vậy. Lại bê con ra làm lá chắn, bắt con “đổ bệnh” để biện minh thì quả là một nhân cách không gì vô liêm sỉ bằng.
Tôi kính và phục khi nghe nhiều vị dám hi sinh cái ghế của mình để bảo vệ vợ con. Và khinh miệt những chính khách vô sỉ đến mức bê cả bệnh tình và tính mạng con ra làm tấm khiên đỡ, khi lâm trận.
Đàn ông thế, hèn!
Chính khách thế, vứt!
.
.
Một chính khách thế, không chặn ngăn lúc này, lỡ nay mai Tuấn Anh thành Thủ tướng hay Tổng Bí thư (giả dụ thế), thì vợ con y sẽ thế nào? Để họ ỉa đái trên đầu quốc dân sao?
Nhìn ở mặt khác, đây là hậu quả một nhiệm kỳ đám con quan, “thái tử đảng” được cài nhét chen chặt chính trường. Chúng được cài nhét, xếp đặt không phải từ qui hoạch hay tài cán gì, mà từ chính sự quyết tâm của bố mẹ chúng. Đường quan dựa lưng bố, đã biến chúng thành những đám quan con coi việc nước như việc của cha chúng nó, biến bộ máy công thành một đám lâu la làm ô sin hậu hạ việc nhà vợ con chúng. Một thế hệ Cộng sản mới, có thể có học hơn cha chú chúng, nhưng đầy hư hỏng ngay từ khi bắt đầu thò chân vào chính trường.
Phần nói về: các doanh gia Việt.
Hầu hết giới doanh gia máu mặt, không gắn với anh Ba, anh Tư, chú Bảy, bác Năm nào đó hàng BCT coi như vứt. Hoặc chí ít, loại tầm tầm trung gia mới nổi cũng phải cặp kè được vài ông trung uỷ (trung ương uỷ viên). Tầm tỉnh thành, vào nhà Bí thư, Chủ tịch phải quen đến mức chó vẫy đuôi không sủa. Không được vậy, hốc cám mà ăn!
Vì thế, món đầu tư trước nhất của giới doanh gia là: đầu tư quan hệ:
.
.
Doanh gia Việt, khác thiên hạ ở điểm này.
Để thành “người nhà” của các cụ, không phải chỉ vác tiền đến mà xong. Ngày giỗ bố mình có khi không cần nhớ, nhưng giỗ bố các quan thì chớ có quên. Thậm chí, phải nhớ cả size giầy của sếp, nhớ sinh nhật vợ con sếp, à quên cả size đến gu màu sắc, thương hiệu từng cái xi lip xu chiêng của vợ sếp nữa.
Tôi thề là rất ít, thậm chí không còn quan hàng… Thứ trưởng trở lên tự đi mua quần áo, giầy dép, đồng hồ hay cây gậy đánh golf cho mình. Tất tật, có người sắm hết, họ đánh hơi được ngay từ khi các sếp chưa… tằng hắng!
.
.
Cắt chặt mối quan hệ dây leo kiểu “cộng sinh” này, cũng là để chặn ngăn tình trạng tham nhũng chính sách, loại tham nhũng có thể nuốt chửng cả một hòn đảo Phú Quốc hay Vân Đồn, hoặc biến cả những con tàu Vinashin khổng lồ tan thành bọt biển.
Đừng để những chính khách, mỗi khi hạ bút hoạch định chính sách lại vướng víu tận những dây nhợ… xu chiêng xi lip của vợ mình nữa thì tan tành quốc sự.
Còn lũ doanh gia kia, sẽ là gì nếu không phải là những tập đoàn cá mập đất làm giàu trên sự cướp đoạt đất đai và xương máu đồng bào?
.
.
Hãy nhìn lại bức ảnh Bắc Hà với Nguyễn Tấn Dũng, để hiểu vì sao đất nước này, thời Cộng sản mới này lại tòi ra một lớp những trọc phú cúi mình làm tôi tớ cho chính khách và hống hách du côn với dân tình đến vậy.
---------------Fb Trương Duy Nhất
---------------Fb Trương Duy Nhất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét