Thơ Bùi Hoàng Tám
Dẫn vợ vào nhà nghỉ
Vợ bỗng dưng thành bồ
Vợ bỗng dưng thành bồ
Mình như thằng ăn trộm
Vừa mừng lại vừa lo
Đã quen từ tiếng ho
Đã thuộc từng hơi thở
Vậy mà phút lên giường
Vẫn bồi hồi, bỡ ngỡ
.
.
.
Té ra vẫn là vợ
Té ra không phải bồ
Trang văn xuôi cũ rích
Chợt hóa thành bài thơ...
Té ra vẫn là vợ
Té ra không phải bồ
Trang văn xuôi cũ rích
Chợt hóa thành bài thơ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét