Translate

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2024

HUẤN TRỊ.

 

Cái gốc của vấn đề dâm loàn tràn lan hiện nay tại chốn công quyền!

Thôi thúc tính dục thì ai cũng có, nó là nguyên nhân, động lực để thế giới này tồn tại. Nhưng tại sao ngày nay ở nước ta việc dâm loạn đầy rẫy và còn... xuất khẩu ra nước ngoài?
Người xưa đã từng răn dạy "Phú quý bất năng dâm" (lưu ý chữ "dâm" chữ Hán có nhiều nghĩa, ở đây chỉ bàn về nghĩa tà dâm, dâm dục). Để cảnh giác khi đàn ông có tài lực, thế lực lớn, thường chẳng biết giữ phép tắc, không chịu kiểm soát hành vi của mình, hóa thành dâm loạn.
Nhưng cái điều này lại hiển hiện trong guồng máy cầm quyền hiện nay. Không có cuộc liên hoan nào mà không có nữ sắc, thậm chí người ta còn cho phép bỡn cợt với ngành giáo dục khi bắt giáo viên nữ đi hầu rượu!
Không dừng ở đó, sự suy đồi đã lên đến đỉnh cao khi các cán bộ quyền chức, đã dùng ảnh hưởng của mình để sưu tầm thú vui xác thịt, sẵn sàng chà đạp lên nhân phẩm phụ nữ, để thỏa mãn thú tính.
Đừng phí lời kêu gọi bọn heo nọc này tỉnh ngộ, dù bạn có đem con gái hay vợ của chúng ra làm ví dụ. Cái gốc của vấn đề là do thể chế toàn trị. Giới chức được gọi là cán bộ lãnh đạo chớ không phải giới chức phục vụ, và khi cái phần con vật phát sinh nhu cầu, thì kêu gọi sự chính trực hay lương tâm là xa xỉ.
Chúng ta thường nghe câu "điếu cày ủy ban" để chỉ các phụ nữ qua tay nhiều đàn ông có quyền lực ở các cấp. Có thể đầu tiên họ cần một công việc nên đánh đổi thân xác, nhưng rồi sau đó trượt dài.
Khi quyền lực chưa được kiểm soát, pháp luật chưa nghiêm khắc, báo chí hèn nhát không dám gọi tên với hành vi này thì cái ác, cái dâm vẫn cứ phát triển. Và kinh khủng hơn, họ nghĩ thế giới bên ngoài cũng như trong nước nên đem quốc thể ra làm trò cười. Thật. ___________
Cha đẻ ST 25 Hồ Quang Cua viết trên facebook của mình:
Tôi may mắn 2 lần đoạt giải nhất đều ở Philipines và cũng mong lần thứ 3 này cũng vậy nên đã chuẩn bị từ rất sớm và rất kỹ các mẫu vật gạo dự thi và trưng bày, trang trí gian hàng và bài phát biểu mà họ đã mời trước nửa năm với những mong muốn hạt gạo Việt Nam lại được vinh danh một cách trân trọng và đầy ngưỡng mộ trước những thành tựu từ những nghiên cứu thấu đáo kéo dài cả đời người.
Nhưng một sự kiện diễn ra và buổi chiều ngày họp đầu tiên – 6/11/2024 đã khiến tôi không còn ước vọng đó:
- Vào khoảng 2h30 lúc đang ngồi dự họp (tôi thường ngồi ở phía sau), ông Jeremy Zwinger ( Tổng Giám Đốc TRT ở ngoài bước vào ngồi phịch xuống ghế kế bên và bảo: “Sao người Việt Nam của ông xấu xí vậy?”.
Ông Cua không hiểu chuyện gì xảy ra. Ông kể tiếp: Đến lúc nghỉ giữa giờ, tôi mới được biết rõ qua cô trợ lý điều hành của ông, mắt vẫn còn đỏ hoe do khóc vì tức giận đám đông bên ngoài gây rối loạn trật tự. Tìm hiểu thêm từ anh Đỗ Hà Nam – phó chủ tịch Hiệp hội lương thực Việt Nam tôi được biết: có 18 doanh nghiệp Việt Nam bao gồm 30 thương nhân đi tiếp xúc với khách hàng Philippines muốn vào hội nghị của TRT nhưng không có thẻ đeo (có đăng ký đóng phí cả ngàn dola mới được vào) nên không được vào và xảy ra cự cãi, khách sạn phải huy động bảo vệ để giữ trật tự.
Bây giờ thì tôi cảm nhận được nỗi tức giận của ông Jeremy Zwinger khi sự cố xảy ra và tôi cam chịu nổi nhục khi ông cho là người Việt Nam xấu xí.
Và tôi cam phận không chú ý đến thứ hạng cuộc thi từ buổi chiều 6 tháng 11 năm 2024 ấy nữa.
2.
Chủ tịch Lương Cường liệu có tức giận khi đêm 10.11 một thành viên quan trọng của đoàn của mình bị cảnh sát Chi Lê còng tay tống giam vì tội xúc phạm nhân phẩm một công dân Chi Lê không? Gã tin chủ tịch Lương Cường và các lãnh đạo ngoại giao sẽ khó mà không cảm thấy chua xót trước clip quay cảnh thành viên đoàn nhà nước của mình cúi gằm mặt trước ống kính truyền hình của đủ các hãng truyền hình ở Chi Lê?
Gã hoàn toàn đồng cảm và chia sẻ nỗi đau đớn của ông Cua, và gã thấy ông- một nhà nông, hành xử đầy lòng tự trọng khi không còn quan tâm tới giống lúa ST của mình có đoạt giải hay không, khi sự vô văn hoá của các đồng hương của mình bị phơi bày để rồi bị mang tiếng: người Việt Nam xấu xí.
Với người nông dân Hồ Quang Cua hành động của các doanh nhân gây rối trật tự khi không mua vé vào cửa dự hội nghị lúa gạo quốc tế là nhục quốc thể. Còn với các quan chức trong đoàn của chủ tịch Lương Cường liệu có coi chiếc còng còng tay một thành viên của mình là nhục quốc thể hay không? Lưu Trọng Văn

1 nhận xét:

Đi tìm sự thật nói...

Khi đọc phần 1 Stt này của nhà báo LTV, mình bỗng nhớ tới một chuyện- dạo đó sứ quán một nước ngoài ở HN- không biết vì sao lại tổ chức phát áo mưa. Chuyện chẳng có gì để thành ầm ĩ- nếu như người Việt ko xúm vào chen chúc để giành giật chiếc áo mưa- ko hiểu nó quý giá, đắt đỏ đến nỗi nào, mà thành mang tiếng trên mạng XH. Nghe chuyện vừa tức giận vừa xấu hổ!
Doanh nhân vô VH đằng DN, dân vô VH đằng dân

-Đọc phần 2 của Stt, về vụ việc ông Lại Đắc Tuấn, cán bộ cảnh vệ trong đoàn Tân CT nước đi thăm Chi Lê đã phạm tội QRTD, bị bắt, bị còng tay, ra tòa và bị tống cổ về nước, cấm quay trở lại Chi Lê trong 2 năm, cấm lại gần nạn nhân, xin trích lại cái còm của mình bên tường nhà LTV về kẻ biến thái này: “Chứng tỏ nó quen được phục vụ kiểu “mát gần” rùi, nên thản nhiên, coi như cơ hội thưởng thức vị lạ. Nhục và ngu. Bởi ở những hội nghị và đoàn cấp cao kiểu này, AN nước chủ nhà bám sát và mọi góc cạnh đều ko lọt khỏi tầm mắt họ. QG nào cũng vậy, phải theo dõi và bảo đảm an toàn cho đoàn khách. Ko ngờ đoàn khách VN lại có kẻ gây mất... an toàn. Nhục và Ngu nữa!”
-Hai vụ việc đều rất đáng xấu hổ trước con mắt các QG khác, trước con mắt thế giới, chả lẽ cho thấy “Người Việt xấu xa đến vậy?” bất kể danh dự, uy tín QG?
Nghĩ mãi, lý giải nỗi đau này ko của riêng ai, mình cho rằng ở một Đất nước, mà Giáo dục ko được coi trọng, ko có chất lượng “Dạy người” đúng nghĩa- chỉ coi trọng điểm số và kiếm tiền- thì con người lớn lên sẽ rất thiếu tự trọng, thiếu nhân phẩm khi đứng trước lợi ích- dù nhỏ.
Ở một QG mà Luật pháp chỉ là anh hề công lý, không thượng tôn và ko được tôn trọng, kẻ có quyền lực ngang nhiên ngồi xổm trên cả Luật pháp, thì dứt khoát quan chức, từ phọt phẹt trở lên đều có thể hành xử Vô liêm sỉ ko cần biết sợ đến danh dự, đến phẩm cách làm người.
Quốc gia đó nhất định rất đáng xấu hổ trong mắt Văn minh nhân loại
Việc nhìn nhận lại về Giáo dục, về Luật pháp- để có những giải pháp đầu tư, điều chỉnh và sửa chữa tuy muộn nhưng còn hơn không.
Nếu ko nhìn nhận đúng, thì Nỗi nhục quốc thể đó chưa phải cuối cùng