Chính trị của quân đội chính là ” Vì nước, vì dân”
Thư ngỏ kính gửi thiếu tướng Bùi Phan Kỳ
Tôi là Lương Minh Châu, 87 tuổi đời, 67 tuổi Đảng, cũng là quân nhân đã nghỉ hưu. Như vậy tôi với thiếu tướng vừa là đồng niên vừa là đồng đội, đồng Đảng. Tuy không quen biết và cũng không có vinh dự cùng làm việc với nhau thời gian trong quân ngũ, nhưng chiều ngày 13-3-2013, tôi được nghe đồng chí phát biểu trong buổi tọa đàm về phi chính trị hóa quân đội (qua TV), tôi thấy có đôi điều muốn trao đổi với đồng chí, rất mong đồng chí tha thứ cho sự mạo muội này và để tâm nghe nhé.
Trong buổi tọa đàm góp ý vào bản hiến pháp sửa đổi, tôi nghe thiếu tướng nói: “Nếu phi chính trị hóa, quân đội sẽ là đội quân phi chính nghĩa, thiên lôi chỉ đâu đánh đó hay là thứ robot vũ lực chứ không phải quân đội có đầu óc nữa”.
Theo tôi, nếu có cái thứ quân đội như đồng chí nói thì chỉ là bọn lính đánh thuê, bọn ‘lê dương’, chứ không phải là quân đội. Đã là quân đội của một quốc gia thì không bao giờ có loại quân đội phi chính trị cả. Quốc gia nào cũng vậy, lập ra quân đội là để chống ngoại xâm, bảo vệ và giữ gìn nền độc lập của Tổ quốc, đó là mục đích và nhiệm vụ thiêng liêng nhất của quân đội. Chính phủ và đảng cầm quyền phải có trách nhiệm chăm lo giáo dục cho quân đội tinh thần yêu nước và lòng trung thành tuyệt đối với Tổ quốc. Đảng cầm quyền cũng phải tuyệt đối trung thành với Tổ quốc. Một quân đội không có tinh thần yêu nước, không tuyệt đối trung thành với Tổ quốc thì quân đội ấy không thể có tinh thần chiến đấu cao, chiến đấu dũng cảm được, đó là nguyên lý. Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã khẳng định: “Quân đội nhân dân từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu“, chứ không phải phục vụ cho một đảng phái chính trị hay một nhóm, một tập đoàn lợi ích nào. Cho nên, chính trị của quân đội chính là tận trung vơi nước, tận hiếu với dân.
Thiếu tướng nói: “Quân đội phải tuyệt đối trung thành với chủ thể đã lập ra nó, điều đó đã được lịch sử khẳng định từ thời phong kiến”(!!!)
Thời phong kiến, để bảo vệ ngai vàng của vua chúa và cả dòng họ, chúng đề ra giáo lý tam cương:
Quân thần cương (đạo vua tôi)
Phụ tử cương (đạo cha con)
Phu phụ cương (đạo vợ chồng)
Đặc biệt chúng đề cao ‘quân thần cương’: “Vua bảo chết thì bề tôi phải chết, bề tôi không chết là bất trung” (Quân xử thần tử / Thần bất tử bất trung).
Chế độ phong kiến coi tam cương là mẫu mực của đạo đức nên đã giáo dục rất sâu sắc và thực hành rất triệt để nội dung đó. Nó đã ăn sâu bám rễ vào toàn xã hội thời phong kiến. Đất nước là của Vua, nhân dân là con dân của vua,đất đai, rừng núi sông ngòi…tất cả đều là của vua.
Cái giáo lý ấy đến nay vẫn còn phảng phất tồn tại trong một số cái đầu cổ hủ, có khi họ còn coi đó là đặc trưng văn hóa Phương Đông, nhưng dân tộc Việt Nam ta, ngay trong thời phong kiến đã có rất nhiều tấm gương không ngu trung như vậy. Tôi xin nêu vài ví dụ: Lý Công Uẩn là một vị tướng triều tiền Lê, từng phò Lê Đại Hành đánh thắng quân xâm lựơc Tống, nhưng khi Lê Ngọa Triều (là con đẻ Lê Đại Hành, nối ngôi đúng theo luật lệ đương thời) mà hoang dâm tàn ác, sát hại trung lương, trở thành ‘hôn quân’, thì Lý Công Uẩn đã lật đổ triều tiền Lê, lập ra triều Lý. Hay như tướng quân Trương Định, khi triều đình nhà Nguyễn đã đầu hàng Pháp, ra lệnh bãi binh, tướng Trương Định vì yêu nước,quyết không chịu bãi binh, mà nêu khẩu hiệu “tham quan mãi quốc, triều đình khi dân ”(nghĩa là: bọn tham quan bán nước, triều đình khinh dân) và chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Đó là những tấm gương sáng, chỉ phục tùng và chịu sự lãnh đạo chỉ huy khi chủ thể ấy còn một lòng vì dân vì nước. Khi họ đã thoái hóa biến chất trở thành lực cản sự phát triển của dân tộc thì không thể phục tùng một cách mù quáng được, đó là thời kỳ phong kiến đấy. Tôi chỉ xin nêu vài ví dụ thế thôi, tôi không có ý kết luận thiếu tướng nói như vậy đúng hay sai, xin thiếu tướng đại xá cho.
Trong buổi tọa đàm ấy, thiếu tướng nói: “Nếu quân đội chỉ trung thành với tổ quốc là phi chính trị hóa quân đội, là tự hạ thấp mình thành thiên lôi chỉ đâu đánh đấy”(!!!).
Một quân đội có tinh thần yêu nước và chỉ trung thành với TỔ QUỐC mà bị đồng chí đánh giá như vậy ư? Tôi không nhận xét đồng chí nói như thế đúng sai ra sao, tôi chỉ xin nêu một ví dụ: Hồng quân công nông do Lênin và đảng Bolchevik sáng lập, đã chiến đấu lật đổ chế độ Sa Hoàng và đập tan bọn Bạch vệ, rồi sau đó đã cùng nhân dân Liên Xô ,dưới sự lãnh đạo của đảng CS Liên Xô, đã chiến đấu vô cùng anh dũng, tieu diệt hoàn toàn chủ nghĩa phát xít ở tận hang ổ của chúng, không những cứu Liên Bang Xô Viết mà còn cứu cả nhân loại…Hồng quân Liên Xô, KGB, lực lượng cảnh sát LX đều do đảng cộng sản Liên Xô lãnh đạo trực tiếp, tuyệt đối và toàn diện; tất cả sỹ quan từ cấp thiếu úy đến cấp tướng, nguyên soái đều là đảng viên đảng CSLX, thế mà trong những năm 1989-1990-1991, do một bộ phận không nhỏ đảng viên ở cấp cao thoái hóa biến chất, nội bộ đảng mâu thuẫn bè phái chia rẽ sâu sắc, mất hết lòng tin của nhân dân, Gorbachev đã tuyên bố giải tán đảng,khiến đảng CSLX tan rã, mất hết quyền lãnh đạo nhưng Hồng quân LX, KGB, cảnh sát đều án binh bất động.Các nước thuộc Liên Xô cũ thì lấy ngày LX tan rã làm ngày quốc khánh của mình, còn quân đội của nước nào trở về nước đó, tiếp tục làm nhiệm vụ thiêng liêng của mình là bảo vệ Tổ quốc.
Tại sao cùng một quân đội do đảng tổ chức và lãnh đạo, khi sự yên bình và lợi ích nhân dân bị chà đạp, khi giặc ngoại xâm đe dọa đất nước, khi Tổ quốc lâm nguy thì chiến đấu ngoan cường như vậy,dù phải hi sinh cả tính mạng cũng không sờn lòng nản chí. Nhưng khi đảng thoái hóa biến chất trở thành lực cản sự phát triển của quốc gia dân tộc thì quân đội không bảo vệ, mặc dù đảng đó đã tổ chức ra nó? Như vậy rõ ràng quân đội chỉ trung thành với Tổ quốc và chỉ chịu sự chỉ huy lãnh đạo của đảng khi đảng cũng trung thành với tổ quốc và không thoái hóa biến chất…Một quân đội biết phân biệt đúng sai, chỉ kiên quyết ủng hộ bảo vệ lợi ích quốc gia dân tộc, không đồng tình ủng hộ cái sai có hại cho quốc gia dân tộc là một quân đội chân chính, một quân đội không hề thiếu tính chính trị, đúng không thưa thiếu tướng? Chúng ta đều biết quân đội liên bang Nga ngày nay có một bộ phận lớn là nòng cốt của quân đội Liên Xô trước đây. Hầu hết sỹ quan tướng lĩnh đều được đào tạo từ thời Liên Xô. Quân đội Nga ngày nay không còn chịu sự lãnh đạo của đảng CS Nga, chỉ phục tùng sự chỉ huy của chính phủ mà trực tiếp là Tổng thống. Quân đội Nga ngày nay là đối thủ đáng gờm nhất của quân đội Mỹ và khối NATO. Vậy theo thiếu tướng, quân đội Nga ngày nay có phải là robot vũ lực không? Có phải là quân đội không có đầu óc không?
Trong buổi tọa đàm do báo QĐND tổ chức, đồng chí nói: “Nếu quân đội trung thành với tổ quốc thì tổ quốc ở đây là của ai, vì ai, do ai? Không bao giờ có tổ quốc chung chung cả, tổ quốc phải gắn liền với chế độ ”Xin thưa, Tổ quốc là của toàn thể nhân dân, Tổ quốc VN ngày nay là của 90 triệu đông bào các dân tộc cùng chung sống trên đất nước VN, chứ không phải là của riêng ai hay một nhóm người nào. Do ai ư? Xin thưa: do tổ tiên, ông cha ta biết bao thế hệ, dầy công khai phá, bồi đắp xây dựng và bảo vệ bằng mọi giá, của hàng triệu triệu anh hùng liệt sỹ đã chiến đấu hy sinh mới có ngày nay cho chúng ta thừa hưởng. Chúng ta phải có trách nhiệm bảo vệ và xây dựng, như Bác Hồ nói với các cán bộ chiến sỹ đại đoàn Quân tiên phong (F 308): “ Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Còn nói rằng: tổ quốc phải gắn liền với chế độ? Xin thưa, tổ quốc dân tộc là phạm trù vĩnh cửu không bao giờ thay đổi, chế độ là phạm trù lịch sử. Chế độ này thoái hoá trở thành lực cản trở sự phát triển của xã hội thì có chế độ khác tiến bộ hơn thay thế, đó là lẽ tự nhiên. Nó đúng với quy luật phát triển của xã hội. Ngay cả Mác và Ăng ghen cũng từng nói: xã hội phát triển và tiến bộ không ngừng kia mà? Khi anh (chế độ) còn một lòng một dạ phục vụ nhân dân thì nhân dân tin theo, nhưng khi anh đã thoái hóa biến chất trở thành hôn quân bạo chúa thì dân không tin nữa, dù anh đưa hết luật này luật nọ ra thuyết, dân vẫn không tin theo.
Thiếu tướng đã yêu cầu khán giả truyền hình: “Hãy chỉ cho tôi, có quốc gia nào trong số 200 quốc gia trên thế giới, quân đội không phục tùng một chính đảng?” Thưa thiếu tướng, nhiều lắm ạ, không thể kể hết! Đó là những quốc gia có đa đảng đối lập. Chỉ xin nêu vài ba nước: nước Mỹ lúc thì đảng Dân chủ cầm quyền, lúc thì đảng Cộng hòa cầm quyền, quân đội chỉ chịu sự chỉ huy của chính phủ mà trực tiếp là Tổng thống. Nước Pháp lúc thì đảng Dân chủ, lúc thì đảng Xã hội cầm quyền, quân đội cũng chỉ phục tùng sự chỉ huy của chính phủ mà trực tiếp là Tổng thống. Ngay trong khối ASEAN như Indonesia, Philipines cũng thế.
Xin đừng quên sự kiện lịch sử: ngày 26-5-1946 nhân dịp trường võ bị Trần Quốc Tuấn (nay là trường sỹ quan lục quân 1) khai giảng khóa đầu tiên, Bác Hồ tới dự và đã trao tặng cho hơn 300 cán bộ học viên nhà trường lá cờ thêu 6 chữ vàng “TRUNG VỚI NƯỚC HIẾU VỚI DÂN”. Bác đã nói: “Trung với nước hiếu với dân là bổn phận cao cả thiêng liêng nhất và cũng vinh dự nhất của anh em”. Năm 2011, nhà xuất bản Quân đội nhân dân đã xuất bản cuốn sách tựa đề “ 65 năm dưới lá cờ Trung với Nước Hiếu với Dân” do đồng chí Võ Hợp chủ biên nhân kỷ niệm khai giảng khóa 1 trường Võ bị Trần Quốc Tuấn. Cũng xin đừng quên nhạc hiệu buổi phát thanh Quân đội nhân dân vẫn là bài VÌ NHÂN DÂN QUÊN MÌNH.
Chào thân ái
Lương Minh Châu
(Đại tá Q Đ về hưu, Nhà T1 phố Phương Mai
Quận Đông Đa Hà Nội – ĐT: 04 38528029)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét