Translate

Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

Tàu...quen ! Hèn..lạ !

Description: https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiZB_9Q_-ECZTZLCtXQIkckYpAEUp6tBQeqvB7KgXkx7Fajv5HEdvSoTgE2DC5_bKTGc2__eVIlg_zCkFOxRwrTkpG_tQMLBJPOgYskoUWO4MRD_7Nozzg8LCKWd5ET3jxI7BO7EQvRzysc/s1600/1932356_598209813606271_52317450_n.jpg

    Đến tôi, một người hay chú ý đến chuyện thời sự,  tuy ở Hội An nhưng hộ khẩu ở Đà Nẵng, sinh hoạt trong Hội nhà văn thành phố Đà Nẵng không biết chuyện này, tôi có hỏi nhiều người trong Hội VH-NT thành phố Đà Nẵng, họ cũng không biết.    May cho tôi, có một anh bạn nhà báo thân thiết nhắn tin, thế là vội thu xếp để dự cuộc giao lưu, dù không được mời.
     Dự từ đầu đến cuối của buổi giao lưu, tôi nhận xét, rất lâu rồi, tôi mới được dự một cuộc giao lưu cảm động như thế, lấy không ít nước mắt của người dự khán.

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Nước mắt nào...?

Nước mắt nào hào hùng, nước mắt nào đau thương

“Hi xưa người cha nào cũng s đng viên con mình lên đường thôi. Nhưng nó chết ri thì gi gia đình ch mong được đón v dù là chút xương tàn ca nó. Có phi chết không biết đâu đâu. Nó nm ngay Gc Ma. C đ lâu thì tan hết còn đâu. Lm lúc tôi hi ti sao gia mình vi Trung Quc gi không mâu thun na mà h li không cho trc vt hài ct con tôi”.

Nước mt đã rơi rt nhiu trong ngày gi 26 năm lit sĩ Nguyn Minh Tâm. Nhng git nước mt ca người v mt chng, nước mt ca nhng đa con mt cha, đau thương đy mà t hào đy.


 Năm nay, bên di nh lit sĩ, có thêm mt bc biu tượng T quc ghi công bng pha lê, bên trong, có mt git gen ca người năm xưa ngã xung bên bãi Gc Ma. Và dường như, còn có mt đĩa khoai luc.

B
c tranh Long Cung nơi góc nhà 

Ngày y, khi người lính Nguyn Minh Tâm, mt k sư xây dng, theo tàu ca Trung đoàn 83 Công binh Hi quân ra Gc Ma, đa con nh nht ca anh, Nguyn Thu Huế mi ch mt tui rưỡi.

“Nhà tôi đi su
t c năm không v. Đnh cui năm v phép thì có lnh báo đng…”- người v nói, tiếng rt xa như th vng v t thn thc. Bc thư cui cùng trước khi ra đo, người lính viết vào ngày mùng 9 Tết, viết cho con gái ln, khi đó cũng ch mi đang tp đánh vn.

Hôm đó là m
t ngày th hai. Cô giáo Phan Th Quý, còn nh rõ cái cm giác “t trên đnh cao rơi xung giếng lnh” khi nghe Đài Tiếng nói Vit Nam đc danh sách các thy th mt tích sau trn chiến gi đo. “Nhà tôi s th t 53”. Nghe đến tên anh, cô không còn đng vng được na. Nhng người hàng xóm láng ging chy sang an i là còn có my người b Trung Quc bt, “biết đâu đy”, rng đng có quá lo mà nh anh y còn đang đâu đó li nóng rut. Nhưng cô Quý nói cô linh cm thy tai ha. C bu tri như đang sp đ trước mt. Và sau đó, là cái cm giác mt mát.

Gì nh
. Mt người lính hy sinh vì t quc. Và phía sau anh, còn m già, còn v di, còn hai con thơ.
N
ước mt vòng quanh, cô giáo Quý ch vào người con gái th hai, va t Hà Ni v gi cha: “Cái Huế. Khi đó nó còn bé quá. Nó có biết gì đâu mà. Ai cho gì ch biết vui v nhn ăn. Ra đường đón xe, nhìn thy cái xe nào cũng reo lên xe ca b, xe ca b. Tôi nghe tiếng con tr hn nhiên mà lòng đau như dao ca.

Nhi
u năm sau đó, cô giáo Quý và hai con gái mi được nghe k li, rng chng h, cha h đã xung phong ra đo. Anh Phòng, Chính tr viên bo khi đơn v “ly tinh thn xung phong”, anh Tâm là người đu tiên giơ tay. Anh y là đng viên. Còn bác Thông đo phó thì nói anh Tâm nhanh nhn, vui v lm. Đi, còn đng viên anh em tr “c đi vi tao. Có sao tao lo”.

Ng
ười lính y đã đi mãi không v. K vt mà anh đ li không nhiu: Chiếc đài nh cũ k, chiếc đng h và mt tm huy chương.

Cuc chiến y, s hy sinh y cô giáo Quý ch được biết qua câu chuyn ca nhng người đng đi ca anh Tâm. Nhưng có mt cuc chiến khác sau lũy tre làng mà chính nhng người v như cô bt đc dĩ phi tr thành mt chiến sĩ.

  “Tôi nuôi con trong đau thương và vt v. Các cháu đau m luôn”. Lương giáo viên by gi ch 55 ngàn đng. Go toàn go kho, mc, na khoai na go, na go na bo bo.

Cô giáo Quý, v
a làm mt người thy ngày ngày đng lp, va như mt người cha “Đong thóc say giã, làm hàng sáo. Khâu nón. Nu rượu. Mò cua, bt c. Thuê vườn trng rau ln bán. Xin cy khoán tr thóc”. Và vn là mt người m “mt tay ru con ln ng, mt tay chăm con bé m”.

“10 gi
đêm hai m con dt nhau đi đt đó ngoài ngòi. 5 gi sáng m dưới bùn, con trên b dc mót được con gì ăn con đó. Minh Hà quá nh, va đi va ng gt, va ng gt va vp ngã”.

Căn nhà cũ v
n còn đó. Như mt cái hang. Cao chm trán. Dây đin đến gi vn chng cht trên trn.
T
sau s hy sinh ca người chng lit sĩ, người ph n kiên cường y đã không bao gi cho phép bn thân khóc trước mt con mình.

Cho đ
ến năm 2009.

“Tôi vào trung đoàn 83 hai l
n- li cô Quý- Vic nhà tôi hy sinh vì đt nước cũng coi như đã hoàn thành. Nhưng sau lũy tre làng còn m già, con di, còn c nhng người v như tôi na. Nguyn vng ca gia đình ch là làm sao đưa hài ct chng v mi yên tâm. Chơ vơ nơi bin xa thế này đau xót lm”. góc nhà, người ph n đoái chng treo mt bc tranh Long Cung, hướng v phía đông nam, đ tưởng nh chng còn đâu đó ngoài Trường Sa, cũng là đ mong cho người đã khut nơi xa được siêu thoát.

Không bi
ết là vì li khn cu ca người v hay ni lòng ca nhng người con, đến năm 2009, m con cô Quý li khóc hết nước mt khi được báo tin đã tìm li được chút ít hài ct ca chng, ca cha.
“Gia đình không dám m
tiu ra na. Du sao thì cha đã tr v vi đt m”- Minh Hà, gi cũng đã tr thành mt cô giáo nói. Cô, cũng như m, được an i rât ln khi sau hơn 20 năm được đón cha tr v.

N
i khc khoi 26 năm

Nhưng không phi gia đình lit sĩ nào cũng có được nim an i y. Cách đó 40 km, Đông Hưng, chng ri lon tin đình, bt đu xut hin ngay sau ngày 14.3.1988 vn chưa thôi hành h người lính già Nguyn Văn Mo.

T
b binh tháng 2.1961. Qua Hi quân. Ri v quân chng phòng không. T Cu Bn, Hàm Rng, Ngã ba Đng Lc đến bến Phà Linh Cm. Người lính dày dn trn mc tng coi cái chết nh ta lông hng đó gi già nua tiu ty sau cái chết ca đa con trai: Lit s Nguyn Văn Phương. Cũng đúng vào ngày 14.3.1988. Cũng vn là Gc Ma.

“Th
ng Phương đã có giy gi đi nghĩa v quân s. Lúc y, tôi phc viên v làm ch tch xã. Nhưng nhà nghèo quá. 4h chiu mt ngày năm 1986, có giy báo sáng mai phi có mt huyn đi đ nhp trường quân s Hà Tây. M nó chy đi bán được 20kg thóc đ ly tin thì vào đúng ngày đi tin. Tôi hôm đó trc y ban. Nhà không có mt xu nào. Nó l vic nhp trường vì nhà nghèo và ngay tháng sau thì ra nhp hi quân”.

Hôm Ph
ương đi, chính người cha Ch tch đưa tin anh, vô tư đm con mt phát vào vai thay li đng viên, thay c nhng li dn dò.

Và đ
ến gi, người cha già vn còn gi c hai t giy. Giy báo nhp hc ông cm bên tay phi. Giy gi nhp ngũ cm bên tay trái.

D
ường như ai đó trong chúng tôi có mt c ch tiếc nui. Người cha già nua, m yếu nhưng mn cm nhn ngay thy điu đó. “Không. Gia đình không t trách mình nghèo. Em nó hy sinh vì đt nước thì có gì đâu mà hi tiếc”- ging ông bình thn l lùng.

C
m trên tay lá thư đa con trai ngoan ngoãn hc gii viết vào ngày 6.3.1988, ông bo: “Nhiu người xem thư nói nó viết g. Rng sao li nói là đng viết thư cho nó na. Rng con không viết tr li đâu. Tôi không tin. Ch là nó không mun cha m phi bn lòng khi ra đo thôi”.

Th
ư người cha nhn được 2 hôm thì nghe tin con mình hy sinh.

Sáng ngày 14.3.1988, ông M
o, by gi là ch tch xã li b xung các thôn đôn đc đng bào đi kinh tế mi. V đến ngõ, ông vp liên tc. Nhìn nhng git nước mt ca v. Nom thy s ái ngi trên khuôn mt hàng xóm láng ging by gi đã sang kín sân, ông như mun khuu xung, mt n hoa và đu đau như búa b.

Ng
ười m lit sĩ, lưng còng sát đt rón rén đi ra t sau tm ri đô. “Ba đó tôi đang ngoài giếng, nghe Đài đc đúng tên con mình mà chết lng”. Chiu đó các ban ngành đoàn th đến thăm nhưng bà không mun tiếp. Không mun tin rng con mình s không bao gi v na.

“B
thì dúm 3 lng go vào cái khăn, qun sn đến gi, đến tng nhà đng viên bà con “thóc không thiếu mt cân, quân không thiếu mt người”. Anh trai nó thì b đi Qung Ninh, cũng đánh nhau vi Trung Quc- Bà k đến đây thì bt khóc- Bây gi, c nhc đến em nó là cũng 2-3 đêm không ng được. Đau lm anh . Như ct rut ct gan ra vy”.

Ít lâu sau đó ng
ười cha xin ngh Ch tch. Ni đau thương khiến ông liên tc sc vi nhng cơn cao huyết áp và ri lon tin đình.

Gi
đây, 2 người già đau kh sng vi nhau dưới mt mái nhà gch được nhng người đng đi ca con mình vùng 4 Hi quân, giúp đ.

 Và ni ám nh trong cái lưng còng vì đau thn kinh liên sườn ca người m là s nghèo khó.

Nghèo khó đ
ến mc 26 năm trước không có mt xu cho con đi hc. Nghèo khó đến mc 26 năm sau, 2 v chng, mi ngày “tn hai chc bc tin thuc” đang cht vt đ tn ti khi nhng đa con “đa ly chng, đa ri quân ngũ v đi xách va”cũng cht vt không kém.

Còn ng
ười cha. “Hi xưa người cha nào cũng s đng viên con mình lên đường thôi. Nhưng nó chết ri thì gi gia đình ch mong được đón v dù là chút xương tàn ca nó. Có phi chết không biết đâu đâu. Nó nm ngay Gc Ma. C đ lâu thì tan hết còn đâu. Lm lúc tôi hi ti sao gia mình vi Trung Quc gi không mâu thun na mà h li không cho trc vt hài ct con tôi”.

Đ
ến khi chúng tôi xin phép ri đi, người m vn c gng lê tm lưng còng ra đến cng đ nói vi theo rng: “Tôi đau kh lm. Có đt các anh đến ly máu làm AND gì đó, nhưng nhà tôi li “không trúng”. Nguyên mt dãy m Mê Linh này ch có mi m ca thng Phương dù có tên, có bia nhưng không có ct. Thế là làm sao?!”.
Chúng tôi đã v
i vàng b đi như chy trn nhng câu hi ca người m.

Bài 3: Nước mt m không còn